Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-01-22 06:00:25
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn chừng mấy giây, Thi Hảo kéo Lương Tây Kinh để thoát khỏi bầu khí hổ thì cô gái khoác tay lên tay bạn trai hai từ xuống bằng giọng dỗi hờn: “Chồng ơi, em nổi nữa, cõng em xuống nà.”

 

Chàng trai lập tức xổm xuống và cõng cô gái lên lưng, bằng giọng dịu dàng: “Không thành vấn đề, bé cưng lưng bao lâu thì cứ ở bấy lâu, thừa sức.”

 

Hai xuống mặt Thi Hảo và Lương Tây Kinh, cô gái khen bạn trai của : “Chồng ơi, thật là giỏi, thật là lợi hại.”

 

“...”

 

Thi Hảo: “?”

 

Cô ngây như phỗng một lúc lâu mới chần chừ sang bên cạnh: “Anh cảm thấy… Câu quen tai ?”

 

Lương Tây Kinh hắng giọng, mặt đổi trả lời cô: “Tối hôm qua khi ở bệ cửa sổ, chúng như .”

 

Cửa cầu thang yên tĩnh mấy giây, trong đầu Thi Hảo hiện lên cảnh tượng bên cửa sổ đêm qua…

 

Từ phòng khách về tới phòng ngủ, cô chú ý tới cửa sổ vẫn khép kín, khỏi căng thẳng hổ.

 

Thi Hảo xác nhận khiến cho Lương Tây Kinh thể thua nhưng đồng thời cô cũng thực sự dám phóng khoáng đến mức đó, cho khác thấy tiếng rên rỉ của .

 

Lương Tây Kinh cũng giống .

 

Anh còn rộng lượng đến mức đó. Tất cả thứ của Thi Hảo, kể cả tiếng rên khe khẽ uyển chuyển của cô, đều giữ kín cho riêng .

 

Nhận thấy Thi Hảo căng thẳng quá mức, Lương Tây Kinh liếc cửa sổ cách đó xa.

 

Thi Hảo kề sát bên tai nhắc nhở: “Đóng… đóng cửa sổ cái …”

 

Hiếm khi thấy dáng vẻ của cô như , yết hầu của Lương Tây Kinh nhúc nhích, giọng trầm khàn vang lên: “Ngay bây giờ ư?”

 

Thi Hảo: “… Ừ.”

 

Lương Tây Kinh hiệu cho cô về phía , đó hỏi: “Em nỡ ?”

 

Mi mắt của Thi Hảo run rẩy cụp xuống, đang định chỉ mấy bước chân thôi, cố nhịn một chút. Nào ngờ cô còn thành lời thì Lương Tây Kinh bế cô lên bằng một tay, khiến cả thể của cô đều treo , hai cứ thế dính sát chừa một khe hở, giày vò cô.

 

Lúc đến bên cửa sổ, Thi Hảo thể kìm nén nữa mà phát tiếng rên rỉ khe khẽ.

 

Khoảnh khắc Thi Hảo phát âm thanh, cả hai thoáng chốc cứng đờ.

 

chỉ mấy giây , lầu lập tức truyền đến giọng của một cô gái khen ngợi bạn trai .

 

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-39.html.]

 

Sau đó, Lương Tây Kinh Thi Hảo cắn cho một phát. Anh gần chạm ngưỡng mất khống chế nên nhanh tay đóng cửa sổ , tiếp tục chuyện vẫn đang dang dở.

 

Không lâu , Thi Hảo lên đỉnh.

 

Còn nhanh hơn cả đầu tiên.

 

Nghĩ đến đây, cả khuôn mặt Thi Hảo thoáng chốc đỏ bừng.

 

Cô ngẩng đầu lên trừng Lương Tây Kinh: “Anh…”

 

“Anh ?” Lương Tây Kinh chăm chú gò má đỏ bừng của cô, kìm nén ý trong đôi mắt: “Sao mặt em đỏ thế?”

 

Thi Hảo: “…”

 

Bờ môi của cô khẽ nhúc nhích, giả vờ bình tĩnh : “Tại nóng.”

 

Nghe thấy câu trả lời của cô, Lương Tây Kinh nhịn nên cúi đầu phát tiếng .

 

Thi Hảo khỏi hổ, lập tức liếc cảnh cáo: “Tổng giám đốc Lương, đến vườn bách thảo nữa ?”

 

Lương Tây Kinh nếu tiếp tục trêu Thi Hảo thì khả năng sẽ lệnh bắt ở nhà.

 

Thế nên cực kỳ chừng mực kìm nén độ cong khóe môi: “Chúng như thế nào?”

 

Nếu là lúc khác thì Thi Hảo sẽ bảo gọi taxi trực tuyến, cô Lương Tây Kinh thích đến những nơi đông , càng thích tàu điện ngầm.

 

bây giờ, cô đưa đáp án: “Chúng tàu điện ngầm.”

 

Lương Tây Kinh: “…”

 

 

Cuối tuần tàu điện ngầm đông . Khi hai đến trạm tàu điện ngầm chờ lên tàu, Thi Hảo thể cảm nhận ít đều dồn hết sự chú ý về phía Lương Tây Kinh.

 

Hôm nay Lương Tây Kinh ăn mặc thoải mái hơn khi, chỉ một chiếc quần tây màu đen, khoác áo sơ mi bên ngoài áo thun trắng, trông cực kỳ giản dị, thoạt sạch sẽ thoải mái. Vóc dáng của cao, cho dù chỉ yên phận trong góc thì khí chất cao quý từ lúc chào đời cũng khiến thể bỏ qua .

 

Thi Hảo Lương Tây Kinh “đắt hàng”, bất kể là , ngay từ ánh mắt đầu tiên gặp đều sẽ thu hút bởi ngoại hình của .

 

Mà những quen thuộc với càng chinh phục bởi năng lực và sức hút đến từ nhân cách của .

 

Thi Hảo đang nghĩ đến đây thì tàu điện ngầm dừng mặt cô.

 

định nhấc chân bước lên tàu, bỗng nhiên mùi hương quen thuộc xộc khoang mũi, bàn tay mà cô đặt bên đùi một bàn tay ấm áp cầm lấy.

Loading...