Nghe , Lương Tây Kinh ngước mắt lên, vầng trăng sáng treo lơ lửng bầu trời đêm, trầm giọng : " ."
Sau khi cúp điện thoại, Lương Tây Kinh mở video trích xuất từ camera giám sát do Dương Cao Phi gửi tới xem.
…
Anh xem xong, tiếng động từ trong phòng khách truyền .
Lương Tây Kinh , đập vào mắt là hình ảnh Thi Hảo mặc váy ngủ hai dây đang quỳ mặt đất tìm kiếm thứ gì đó.
Dưới ánh đèn sáng choang, chiếc váy màu đen tương phản rõ rệt với làn da trắng nõn của cô.
Lương Tây Kinh tỏ vô cùng kiên nhẫn hình ảnh một lúc lâu với vẻ mặt hết sức bình tĩnh: "Em đang tìm cái gì đấy?"
Thi Hảo đầu , đáp: "Sáng nay em đánh rơi chiếc khuyên tai xuống ghế sô pha."
Vừa chuyện, Thi Hảo tiếp tục đổi sang một tư thế khác.
"..."
Lương Tây Kinh bờ m.ô.n.g cong vểnh lên của cô, lông mày cau chặt , khom kéo cô lên, khuyên: "Đừng tìm nữa."
Thi Hảo hành động của cho bất ngờ, cô kịp chuẩn , lảo đảo đụng bả vai của .
Cô ăn đau, nhíu mày trợn mắt : "Đó là đôi nhất…"
Thi Hảo còn kịp xong, Lương Tây Kinh trầm giọng ngắt lời cô: "Anh sẽ đền cho em một đôi mới."
Đôi môi của Thi Hảo khẽ mấp máy, cô đang cô cần đền.
Tiếng vang phần mập mờ lâu thấy bỗng vang lên bên ngoài cửa sổ, đó là hoạt động đêm khuya của cặp đôi trẻ sống ở tầng phía nhà Thi Hảo.
Căn nhà bây giờ Thi Hảo đang thuê trong một khu chung cư khá cũ nhưng công tác xanh hoá rất tốt, hơn nữa nơi cách công ty gần, tiền thuê nhà còn rẻ nữa. Đương nhiên, khu chung cư cũng mang những khuyết điểm khá nghiêm trọng, thang máy, còn cách âm kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-6.html.]
Hai đều im lặng, gì vài giây.
Thi Hảo và Lương Tây Kinh , từ ánh mắt của , Thi Hảo thể đoán những lời định .
như những gì cô dự đoán, một giây cô thấy Lương Tây Kinh hỏi : "Hôm nay em tới bệnh viện khám vì mất ngủ, bác sĩ ở đó ?"
Thi Hảo: "..."
Nghe ý trong lời của Lương Tây Kinh, Thi Hảo tức giận đáp: "Dù thì cũng do nguyên nhân ."
Thấy cô , Lương Tây Kinh khẽ: "Em chắc chắn chứ?"
Thi Hảo tức giận trợn mắt trừng , vành tai cô đỏ bừng lên.
Sao cô thể mất ngủ vì thứ âm thanh kiểu của cặp đôi ở bên tầng lầu chứ?
Nhận thấy tâm trạng của Thi Hảo đổi, Lương Tây Kinh giơ tay, vén lọn tóc rối dính gò má của cô phía tai, cô thật sâu, : " là đáng thương quá ."
"..."
Hết chuyện để ?
Thi Hảo lườm , mắng trả: "Sắc mặt của sếp Lương cũng áp phết đấy, chẳng thấy đồ ăn Nhật Bản trong bữa tối nay thế nào?"
Biết cô cố ý chọn một nhà hàng Nhật Bản, Lương Tây Kinh cũng tức giận, thong dong hỏi cô: "Muốn nếm thử ?"
"Em mới thèm…" Thi Hảo còn hết câu, Lương Tây Kinh đột nhiên cúi đầu xuống, rút ngắn cách giữa hai .
Mi mắt của Thi Hảo khẽ rung lên, bờ môi cô hé như điều gì đó, Lương Tây Kinh giơ tay, lòng bàn tay dán lên thắt lưng thon thả của cô, đó di chuyển lên bả vai tiếp tục di chuyển lên , nhẹ nhàng giữ lấy gáy cô, đó cúi đầu hôn lên môi cô.
Anh cạy hàm răng đang khép chặt của Thi Hảo , đẩy đầu lưỡi , ôm lấy đầu lưỡi của cô, quấn quýt lấy nó buông.
Môi lưỡi giao , Thi Hảo lơ đãng nghĩ… Sao trong miệng Lương Tây Kinh chẳng chút mùi vị nào của mấy món ăn Nhật Bản thế, là vì đánh răng ? Cô nếm thử hương vị trong miệng , là mùi của loại kem đánh răng hương chanh của cô.