Lương Tây Kinh uống rượu đầu óc cũng trở nên chậm chạp, còn bám nữa.
ngoài tới những thứ , Thi Hảo cũng hẳn là quá hiểu mà chỉ cảm thấy như thế thú vị.
Nghe thấy lời cô , Lương Tây Kinh lập tức nhận lấy chén giải rượu cô đưa tới mà chậm rãi dời mắt xuống đôi môi mềm mại của cô.
Anh vẫn luôn rằng môi cô mềm.
Ánh mắt Lương Tây Kinh quá nóng bỏng khiến Thi Hảo cảm thấy tự nhiên cho lắm.
Hai má cô ửng đỏ, trông còn đỏ hơn cả Lương Tây Kinh uống say. Thi Hảo l.i.ế.m môi, thúc giục : "Anh uống ?"
"..."
Lương Tây Kinh khựng nương theo tư thế hiện tại của cô để uống hết chén giải rượu.
Ngay đó, giật lấy cái chén trong tay Thi Hảo đặt bừa lên bàn.
Thi Hảo nheo mắt , cô còn kịp hiểu thì Lương Tây Kinh đè cô xuống ghế sofa hôn lên môi cô một nữa.
"..."
Bên ngoài cửa sổ gió thổi vù vù ầm ĩ nhưng trong nhà yên ắng.
Yên ắng tới nỗi Thi Hảo còn âm thanh nào khác ngoài tiếng gió và tiếng thở dốc lẫn tiếng tim đập thình thịch của Lương Tây Kinh.
Phòng khách ấm áp dễ chịu.
Thi Hảo Lương Tây Kinh đè , chẳng từ bao giờ ánh mắt cô trở nên mơ hồ, cũng chẳng từ bao giờ váy ngủ vén lên, đầu lưỡi khéo léo ướt át rong ruổi khắp cơ thể cô.
Để cảm giác dinh dính.
...
Sau một hồi cuồng nhiệt, Lương Tây Kinh bế Thi Hảo trở giường.
Thi Hảo giường, hai hàng mi run run, thỉnh thoảng cô mở mắt liếc đang dọn dẹp bên , trong lòng vô cùng hối hận. Nếu thế thì lúc ở thành phố Bình cô chẳng cố ý trêu chọc Lương Tây Kinh gì.
Trêu chọc lâu thì chịu thiệt là chính bản .
Ông bà cấm sai, quân tử báo thù mười năm muộn.
Lương Tây Kinh thu dọn xong tàn cuộc do hai gây cúi đầu cô gái đang nhắm mắt , giọng trầm trầm: "Anh em vẫn ngủ."
"..." Thi Hảo mở mắt : "Ngày mai em còn ."
Lương Tây Kinh ý tứ trong câu của cô, cong cong khóe môi.
Anh xuống, kéo Thi Hảo trong lòng ôm lấy cô: "Anh ."
Thi Hảo lời cam kết của nên yên tâm hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-85.html.]
Cô co tròn trong lòng Lương Tây Kinh, mũi ngửi thấy mùi sữa tắm giống hệt cả hai, là mùi quýt dịu nhẹ ngọt ngào.
Thứ mùi quen thuộc khiến cô yên lòng. Thi Hảo vốn định chuyện với Lương Tây Kinh một lúc nhưng khóe mắt nặng trĩu, chẳng mấy chốc chìm mộng .
Hai ôm ngủ một giấc ngon lành.
-
Khoảng thời gian đó cả Thi Hảo lẫn Lương Tây Kinh đều bận tới nỗi chân chạm đất.
Vụ đấu thầu làng du lịch sắp bắt đầu, đây là mục tiêu quan trọng của tập đoàn trong năm nay nên Lương Tây Kinh vô cùng coi trọng.
Phương án đấu thầu sửa hết tới khác, hết cuộc họp sang cuộc họp khác.
Tới tận tuần cuối cùng ngày đấu thầu thì họ mới kết thúc chuỗi ngày bận rộn.
Gần tới giờ tan , Thi Hảo cũng thành nốt tập tài liệu cuối cùng.
Cô đang định vệ sinh thì điện thoại bàn đổ chuông. Thi Hảo máy, là lễ tân gọi điện thoại tới báo là một tên Ngụy Nguyệt Đình gặp Lương Tây Kinh nhưng hẹn .
Nghe thấy cái tên quen thuộc , Thi Hảo sững sờ: "Chờ một chút, hỏi tổng giám đốc Lương xem ."
Thi Hảo cúp điện thoại gọi điện thoại nội bộ cho Lương Tây Kinh.
"A lô?" Lương Tây Kinh nhanh chóng máy.
Thi Hảo nhẹ nhàng : "Tổng giám đốc Lương, ở lầu tổng giám đốc Ngụy của thành phố Bình là gặp ."
Lương Tây Kinh "ừ" một tiếng, vẻ mấy bất ngờ: "Để cô lên ."
Thi Hảo: "Vâng."
Chẳng bao lâu , Ngụy Nguyệt Đình trong bộ tây trang màu trắng nhạt xuất hiện tại tầng đặt văn phòng tổng giám đốc.
Thi Hảo dẫn cô tới phòng việc của Lương Tây Kinh: "Tổng giám đốc Ngụy uống gì ạ?"
Ngụy Nguyệt Đình với cô: "Nước lọc là ."
Thi Hảo gật đầu: "Tổng giám đốc Ngụy vui lòng chờ một chút."
Thi Hảo lấy nước cho hai trong phòng mới khỏi phòng việc của Lương Tây Kinh.
Cô khỏi cửa thì Lý Thiến Vi tò mò thò đầu tới: "Thư ký Thi, là ai thế? Khí chất đặc biệt quá, trông oai thật."
Thi Hảo: "Có ấn tượng gì về công ty Khoa học và kỹ thuật Khang Thụy ?"
Lý Thiến Vi chớp mắt: "Đó chính là tổng giám đốc Ngụy Nguyệt Đình của công ty Khoa học và kỹ thuật y tế Khang Thụy ?"
Thi Hảo gật đầu.
Cô danh Ngụy Nguyệt Đình từ lâu, chỉ là vẫn dịp gặp gỡ. Trước phương hướng phát triển chủ yếu của tập đoàn cũng liên quan tới ngành y, mãi mấy năm gần đây mới bắt đầu bước chân .