Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:13:07
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh nắng buổi chiều vô cùng chói mắt, mây trắng bầu trời xanh chất chồng như núi, chúng mềm mại giống như những chiếc kẹo bông gòn.

 

Khi Lương Tây Kinh đến quán cà phê, lập tức thấy Thi Hảo đang ở bên cạnh cửa sổ.

 

Thời tiết ngày càng nóng hơn, hôm nay Thi Hảo ăn mặc vô cùng giản dị, cô mặc một chiếc quần jeans màu sáng và một chiếc áo len lệch vai màu trắng vẻ đơn giản thoải mái.

 

Từng mảng nắng xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu cô, phác họa lên khuôn mặt dịu dàng khiến cho cả cơ thể cô trông vẻ mềm mại lạ thường.

 

Lương Tây Kinh tại chỗ bình tĩnh chằm chằm cô một lát mới nhấc chân bước bên trong, bước đến gần vị trí bên cạnh cô.

 

"..."

 

Ánh mặt trời vô cùng dễ chịu khiến cho Thi Hảo ghế thôi mà suýt nữa ngủ mất.

 

Tối hôm qua ngủ khá là muộn nhưng sáng nay cô dậy sớm, bỗng nhiên một mùi thơm vô cùng dễ chịu xộc thẳng trong mũi khiến động tác của Thi Hảo dừng , cô vô thức ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt của đang đến bên cạnh .

 

Sau vài giây im lặng ánh mắt của Thi Hảo dính chặt lên bộ quần áo mà Lương Tây Kinh đang mặc .

 

"Hôm nay ..." Cô chớp chớp mắt cúi đầu chiếc quần jeans rộng thùng thình mà ít khi mặc đến, đó chiếc quần jeans rộng rãi màu sắc gần giống : "Mặc theo phong cách sinh viên đại học đấy ?"

 

Buổi sáng hôm nay Lương Tây Kinh câu cá cùng với ông cụ, tiện tay lấy một chiếc áo hoodie mũ và một chiếc quần jeans trong phòng để đồ mặc lên.

 

Anh xuống núi cũng về nhà một chuyến để quần áo mà vội vã đến chỗ Thi Hảo ngay.

 

Sau khi thấy câu hỏi của Thi Hảo, Lương Tây Kinh nhướng mày hỏi : "Em thích ?"

 

"... Không ." Thi Hảo ngước mắt lên thành thật : "Em thích, vô cùng trẻ trung."

 

Hiếm khi cô thấy một Lương Tây Kinh "trẻ trung" đến như .

 

Lương Tây Kinh: "..."

 

Anh đôi mắt sáng ngời của Thi Hảo, quả nhiên khác hẳn với những biểu hiện ngày thường của cô. Lương Tây Kinh tự cho bản khó chịu mà hỏi một câu: "Bình thường già lắm ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-93.html.]

Thi Hảo nên lời, cô bình tĩnh trả lời : "Tổng giám đốc Lương, ba mươi mốt tuổi đấy, xem?"

 

"..." Lương Tây Kinh cố gắng kiềm chế nhưng vẫn nhịn mà vỗ đầu cô một cái.

 

Thi Hảo đau nên cũng bắt đầu nhạo : "Anh thẹn quá hóa giận hả?"

 

Lương Tây Kinh liếc mắt cô một cái đó đột ngột chuyển sang một chủ đề khác: "Còn uống nữa ?"

 

Thi Hảo thời gian hiển thị điện thoại : "Không uống nữa, chúng xem phim ."

 

Lương Tây Kinh: "Hả?"

 

Trước đó Thi Hảo hề rằng cô xem phim.

 

Thi Hảo kéo khỏi quán cà phê mới giải thích: "Em và Ôn Ỷ mua vé xem phim thì ông chủ vô lương tâm của gọi về tăng ca ."

 

Lương Tây Kinh thấy thì nhếch môi : "Em đang chửi xéo ?"

 

"Em nào dám chứ." Thi Hảo bằng giọng điệu vô cùng chân thành: "Anh cảm thấy như , chẳng lẽ cũng là kiểu ông chủ như thế ?"

 

Lương Tây Kinh cô cà khịa cho á khẩu nên lời.

 

Anh giơ tay lên day day hai đầu lông mày đó bóp mạnh lòng bàn tay của cô.

 

Thi Hảo nín : "Tổng giám đốc Lương, em trúng đúng hả?"

 

Lương Tây Kinh phớt lờ cô.

 

Hai rẽ trong trung tâm thương mại đó thẳng lên rạp chiếu phim ở tầng sáu.

 

Thi Hảo căn đúng thời gian nên lúc hai đến lấy vé thể quầy soát vé để luôn.

 

Bây giờ là chiều chủ nhật nên nhiều đến đây để xem phim.

 

Theo như kế hoạch ban đầu của Thi Hảo thì cô sẽ cùng Ôn Ỷ, nên khi mua vé cô cũng chú ý đến việc chọn vị trí mà mua luôn vé ở hàng ghế đầu.

Loading...