Chồng Tôi Là Oan Gia - Chương 26

Cập nhật lúc: 2024-11-29 04:17:45
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thật cảm ơn cháu, cháu thật nữa."

 

"Người nhà ông ạ? Tại ông ở đây một , ngộ nhỡ chuyện gì?"

 

"Ta đến đây hóng gió, vệ sĩ cho họ lui hết , chỉ yên tĩnh. Cháu gái, cháu cứu một mạng ."

 

"Không ạ, trường hợp đó ai cũng thôi ạ." Cô xua xua tay.

 

"Mắt cháu đỏ hoe, trẻ các cháu mấy ai sông ngắm cảnh bao giờ. Cháu chuyện buồn ."

 

"Một chuyện thôi ạ."

 

"Ta cũng vì một chuyện mới lên cơn đau tim bất ngờ thế ."

 

"Chắc là chuyện động trời lắm."

 

"Thằng cháu trai lời của cãi lời khiến tức điên lên."

 

"Ông lớn tuổi , nên vì trẻ mà như , sức khỏe là hết."

 

"Ta chỉ còn mỗi nó là , quan tâm nó thì quan tâm ai bây giờ."

 

"Cháu cũng chỉ còn em trai là ..." Cô nhỏ giọng.

 

"Cháu gái, cháu xinh thế dạo ở đây vướng mắc chuyện tình cảm ?"

 

Cô mỉm , thực cô cần lắm thể lắng tâm sự của , như một bố, ông chứ bạn như Liễu Tuệ Thanh.

 

"Có chút ạ."

 

"Người trẻ các cháu bây giờ yêu giận hờn cãi vã. Cháu trai lớn vẫn chịu lấy vợ. Đâu ai như lão già sắp gần đất xa trời vẫn bầu bạn."

 

"Ông ở cùng ạ?"

 

"Nó quản lý công ty của gia đình, bận tối ngày lo lắng cho ."

 

"Đôi lúc cháu chỉ ước một bố, ông để cảm giác ấm cúng của gia đình."

 

"Đã gần tối , cháu phiền nếu cho đưa cháu về? Cháu gái, tuy chỉ gặp vô tình, cháu cứu nhưng lạ thấy thích cháu."

 

"Cháu tự về ạ. Cháu cũng yêu mến ông, ông như ông của cháu ."

 

"Cho tên cháu chứ? Đây là chỗ ở, thỉnh thoảng đến chuyện với chứ. Ta cháu gái, cháu trai ở bên nên buồn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-oan-gia/chuong-26.html.]

 

"Cháu tên Trầm Giai Lạc, cháu ạ. Để cháu đẩy xe ông đến chỗ vệ sĩ của ông."

 

Cô đẩy chiếc xe lăn , tâm trạng như vơi bớt. Ông lão hiền từ, hỏi han cô như bố cô ngày nào bất giác khiến cô xúc động. Đã bao lâu ai quan tâm cô như thế.

 

Hắn về nhà, căn biệt thự nhỏ sáng đèn, hạ nỗi lo lắng khi cô tan sớm, điên cuồng tìm cô nhưng thấy. Về nhà thấy cô về, lòng nhẹ bớt. Hắn nhà, cô đang ở trong bếp, mái tóc buộc đuôi ngựa xinh , cô mặc trang phục thoải mái đang nấu ăn. Hắn ngây ngốc , bao mơ ước một cuộc sống như thế , một cuộc sống mà khi về sẽ cô ở nhà đợi . Nhẹ nhàng tiến đến ôm cô từ phía khiến cô giật . Như bình thường, cô sẽ cằn nhằn nhưng hôm nay cô một lời.

 

"Em ? Anh tìm em thấy."

 

"Em mệt nên về sớm."

 

"Anh xin ."

 

Hắn ôm chặt lấy cô, vùi đầu cổ cô, tham lam hít lấy mùi hương chỉ thuộc về riêng .

 

"Dực. Anh nên giấu em."

 

"Anh xin , chỉ em, còn là ai cũng quan tâm."

 

Cô lắc đầu thống khổ, bi thương lan tràn khóe mắt.

 

"Anh sẽ kết hôn ?"

 

"Em tin ?"

 

"Dực. Không cần vì em."

 

"Giai Lạc. Em kết hôn với ?"

 

chứ, , gả cho , là vợ của . thể, cô thể là kẻ thứ ba chen ngang hôn ước của . Nếu là lúc , nếu hỏi câu , cô sẽ cảm thấy hạnh phúc nhất thế giới, nhưng bây giờ hạnh phúc hóa bi thương, cô trái lời của nhà .

 

"Em chỉ cần yêu em, thứ khác em đều cần."

 

"Giai Lạc. Em thật sự kết hôn?"

 

"Dực. Yêu em là đủ."

 

Cô kiễng chân lên hôn , hình mềm mại thuận đà áp sát . Một giọt nước mắt theo gò má cô chảy xuống hai giọt, ba giọt. Cô đưa tay kéo tuột dây váy khỏi cầu vai, chiếc váy rơi xuống chân cô lộ hình tuyệt mĩ giờ đây chỉ mỗi chiếc quần nhỏ. Hắn sững sờ cô.

 

"Dực. Yêu em."

 

Cô chủ động hôn , kéo cơn đê mê trầm luân. Từ nhà bếp đến phòng khách ở phòng ngủ, cô gọi tên bao nhiêu .

 

Phong Dực, em từng thích coi là tình nhân của . bây giờ xin hãy xem em như một tình nhân, vì khi kết hôn , em sẽ chẳng còn danh phận nào để bên nữa.

Loading...