Cuối cùng,  bày  một canh bạc — cược rằng , kẻ sinh  vì ác,  thể  cảm hóa.
 
Hắn ngấm ngầm  tay, xóa  ký ức của ,  dắt từng bước  “đường chính nghĩa”, để  tự tay hiến  vì tộc, từ đó  sẽ cướp  quyền hạn của .
 
 may ,  vốn đa nghi,  để  một mốc neo ký ức.
 
Mốc  — chính là Trì Vân Lan.
 
Ngay khoảnh khắc nàng tiêu tan, nàng khiến  nhớ  tất cả.
 
Một thế giới chỉ  tình yêu — là điều  thể.
 
Giống như Trì Vân Lan  thể thoát khỏi thiết lập sẵn, ác nhân cũng sẽ mãi là ác nhân.
 
Kẻ  ác — thì   trừng trị.
 
Thiện thần lúc    xé bỏ lớp vỏ ngụy trang.
 
“Thì ? Ngươi  chứng cớ gì để kết tội ?”
 
Ta bình thản:
 
“Ngươi   tội, nhưng những ‘con cưng’ ngươi nâng đỡ thì .
Thẩm Từ và Bạch Ngọc   bí pháp bảo tồn linh khiếu,   tin ngươi  nhúng tay.
Thảm họa diệt tộc của Linh tộc — ngươi cũng  phần.”
 
“Đó chỉ là suy đoán của ngươi.”
 
Ta  sảng khoái:
 
“ .   là Ác Thần.”
 
Một luồng bất an dâng lên trong lòng thiện thần:
 
“Ngươi…   gì?”
 
Ta lạnh giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chot-co-cuong-do-mai-dao-trong-dem-ta-co-bua-riu-nguoi-cho-mong-tuong/8-ngoai-truyen.html.]
 
“Ngươi dạy  nhiều điều. Giờ đến lượt  dạy ngươi một bài học.”
 
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Rìu hiện trong tay,  vung lên c.h.é.m thẳng xuống:
 
“Ngươi  tội    quan trọng —  c.h.é.m  tính .”
 
“……”
 
【Phiên ngoại】
 
Sau khi thu thập xong thiện thần   điều,  tái tạo  tiểu thế giới    từng sống.
 
Lần ,  còn cái gọi là “con cưng của vận mệnh”, cũng chẳng  thứ kịch bản phi lý nào trói buộc vận mệnh nữa.
 
Trì Vân Lan cuối cùng   một cuộc đời tự do.
 
Về , nàng   Linh tộc, hạ sinh một hài tử thuộc về chính .
 
Đặt tên là Trì Phúc Bảo.
 
Năm Phúc Bảo lên năm tuổi, từng hỏi nàng:
 
“Mẫu  ơi, vì  con tên là Phúc Bảo ạ?”
 
Trì Vân Lan mỉm  dịu dàng:
 
“Bởi vì… tỷ tỷ con tên là Phúc Tinh.
Còn con và tỷ tỷ đều là… bảo bối của .”
 
Ta mỉm  nhẹ, ánh mắt lướt qua một con ch.ó vàng  xích ở nơi núi hoang dã.
 
Ý niệm khẽ động,  hóa  thành trưởng lão thủ sơn, vuốt chòm râu bạc, một cước đá bay con chó:
 
“Chó chết, chắn đường gia gia  gì?!”
 
-HẾT-