Thủy Mỗi kinh ngạc: "? ? ?"
Nước lợn thôi mà, thể thơm như chứ?!
Nàng nuốt nước bọt, thể tin , nhưng nàng thừa nhận, ngay cả nàng cũng tham ăn đến mức ngủ , mấy ngày nay nàng ăn nhiều món ngon!
Bọn họ đang chuyện ở đó, bên cạnh cũng lắng , nhưng cũng câu trả lời , lượt hỏi: "Thủy Mỗi, cô nương của cô gì ? Thơm quá!"
" , món gì ? Thơm quá"
"Thiếu gia, tiểu thư vốn là đang nghỉ ngơi nhưng mùi hương thơm như khiến bây giờ cũng thể nghỉ ngơi nữa liền phái đến đây xem một chút!”
Một nha khác nhỏ giọng : "Bình Ngộ thiếu gia cũng chịu mùi thơm , ngài sách cũng nổi nữa , Tam tiểu thư giục tới hỏi một chút!"
Thủy Mỗi sắc mặt cứng đờ, nghĩ tới mùi hương hấp dẫn như , đặc biệt là Bình Ngộ thiếu gia...
Đối mặt với nhiều câu hỏi của nha , sắc mặt Thủy Mỗi cứng đờ. Làm để trả lời những câu hỏi như đây.Nếu là nội tạng lợn thì liệu họ dám ăn món ? Dù nếu ngoài ý thì thiếu gia Bình Ngộ cũng đó là nội tạng lượn, chắc chắn thiếu gia cũng sẽ ăn. Thủy Mỗi thở dài, nàng cũng nghĩ Yến Thu Xu sẽ dối nên cũng thành thật: “Đây là món lòng lợn gồm ruột già lợn và bụng lợn.”
Sau khi Thủy Mỗi xong những đó lập tức đổi sắc mặt, lượt : “Thì là như , Yến cô nương thật tài giỏi, thể nội tạng lợn thơm ngon như !"
"Ừ, thật tuyệt vời. , nhớ còn việc , nên về đây."
"Phu nhân còn chờ , ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-103.html.]
Chẳng mấy chốc, họ rời từng một. Khi Yến Thu Xu mở mắt giữa hương thơm tẩm ướp đậm đà, nàng liền thấy dáng vẻ uể oải của Thủy Mỗi và Hứa ma ma.
Nàng tỏ vẻ khó hiểu: "Có chuyện gì ?"
Thủy Mỗi khá buồn: "Món ăn cô nương thơm, mùi hương thu hút nhiều , nhưng khi họ rằng nó bởi lợn, tất cả đều bỏ !”
Thấy Thủy Mỗi buồn như , Yến Thu Xu nhịn : "Không , món ai cũng thể chấp nhận ."
Ngay cả trong thời hiện đại, nhiều cũng thích ăn nó, vì mùi vị mà vì ám ảnh trong tâm hồn. những ăn sẽ thích nó. Vì là con gái nên những hầu đến đây cũng là giúp việc, những giúp việc thường là xuất trong gia đình, hứng thú với chuyện đó cũng là chuyện bình thường, giúp việc Tiêu gia còn hơn thường bên ngoài, hơn nữa họ cũng thiếu thịt để ăn.
Thủy Mỗi mím môi hỏi: "Vậy chúng nên thế nào?"
Nội tạng lợn bọn họ chủ yếu là ruột già lợn, tim lợn và bụng lợn, nhiều nhất là ruột già lợn, khẩu phần cũng khá nhiều, thứ thể ăn tùy tiện.
Lúc , các loại gia vị cho trong nồi, nguyên bản lòng heo màu trắng hồng biến thành màu nâu, cuộn ở trong nước sốt màu nước súp, cùng đó béo ú mềm mềm thoạt khác , thoạt thể tưởng tượng nổi. Yến Thu Xu : "Sắp thu , bỏ hộp đựng thức ăn, chúng đến chỗ thiếu phu nhân đây."
DTV
“Thiếu phu nhân sẽ thích cái ?” Thủy Mõi nghi hoặc, nhưng dám nhiều lời, sợ tổn thương Yến Thu Xu.
Yến Thu Xu và : "Nàng thích quan trọng, nhưng chỉ cần thích, thứ sẽ thể bán."
Thủy Mỗi còn cách nào khác đành thu dọn hộp thức ăn, Hứa ma ma và Yến Thu Xu moi r.u.ộ.t già cắt thành từng khúc, tim heo thái miếng, bụng heo cắt thành dải, bày lên các đĩa khác .
Vì là để nếm thử nên Yến Thu Xu đóng gói quá nhiều, khi đóng gói, nàng dành một phần khác: "Từ ma ma, xem ai thích thì chia sẻ với nhé. Hương vị thực sự ngon."