Cảm giác ngột ngạt so với lúc ăn gà chiên mà ăn nhiều còn ngứa ngáy khó chịu hơn, bởi vì đây là món ăn vô cùng hấp dẫn mà bà ăn.
Món gà xào cay lúc sáng tuy ngon, nhưng răng của bà còn nữa, ăn vài miếng liền thôi.
Ngược thứ , bảo mềm nhũn thì cũng mềm nhũn, vẫn nhai vài miếng, nhưng tốn sức, hết thảy đều vặn, mùi vị còn hết sức đậm đà, cho đang mồm miệng nhạt nhẽo vì bệnh là bà chẳng khác nào sống .
Hoàng ma ma hề tỏ sợ hãi: "Lão nô chính là cứng nhắc, nếu phu nhân thấy thoải mái, cứ đánh lão nô vài gậy cho vui cũng .”
Tiêu phu nhân oán hận mặt , trông thấy cháu trai đang mỉm chăm chú, khuôn mặt già thoáng chốc ửng đỏ, già đầu còn đấu võ mồm với Hoàng ma ma quả thật cho lắm, bà khẽ ho một tiếng: "Bình Ngộ ngươi cũng nếm thử , cái mùi vị quả thật tệ. ”
Trầm Bình Ngộ vốn lòng nếm thử, liền ngoan ngoãn gật đầu, cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Trong lòng , trù nghệ của Yến Thu Xu cực , hơn nữa còn nhiều thứ ho thú vị, là những thứ mà từng thấy qua, những mới lạ mà mùi vị cũng cực kỳ thơm ngon.
mà lúc đây, khi đồ ăn đưa đến bên miệng, Trầm Bình Ngộ vẫn cảm thấy dầu mỡ.
Cái sẽ ngon ???
Cho đến khi cho miệng, cảm giác chút ghét bỏ trong lòng Trầm Bình Ngộ bỗng nhiên biến mất thấy .
Cay quá!
DTV
Từ nhỏ bé ăn uống thanh đạm, bao giờ nếm qua thứ gì cay đến như cả.
Mấu chốt là cay thì chớ, còn cả cảm giác tê tê cho môi lưỡi thậm chí răng của đều đang run rẩy!
Nếu chỉ là như , Trầm Bình Ngộ lẽ sẽ vẫn còn một chút kháng cự, chỉ là nhanh đó cảm nhận vị ngọt trong món ăn cay , vị ngọt giống như ở giữa sa mạc gặp suối nước trong, sức hấp dẫn cực lớn, tuyệt vời hết sức, bỗng nhiên hiểu vì bà ngoại thích thứ như .
Bất tri bất giác, khi từng miếng que cay nuốt bụng, mới hồn.
Lúc cái đĩa vốn đầy ắp giờ chỉ còn trơ mỗi đáy.
Trầm Bình Ngộ: "...? "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-129.html.]
Ôi chao...
Cậu ăn hết ?!
"Khụ khụ..." Trầm Bình Ngộ động tác của cho bàng hoàng, nhưng càng bàng hoàng hơn chính là cái miệng dừng của , cay đến tê dại, nóng phừng phừng, đưa ngón tay chạm thể cảm giác nó sưng đỏ.
vẫn ăn tiếp!
Thậm chí còn thỏa mãn.
Tiểu thiếu niên bao giờ mê mẩn một món ăn nào như khỏi ngỡ ngàng, liền hít một , vị cay xộc thẳng khí quản, dẫn tới một trận ho xé ruột xé gan.
Tiêu phu nhân sợ tới mức bật dậy khỏi giường, chạy đến .
Hoàng ma ma thấy thế, vội vàng lấy sữa đưa qua: "Yến cô nương nếu cay quá uống sữa thể giải cay, mau uống một chút .”
Trầm Bình Ngộ nhận lấy, hút mạnh một , cùng với từng tiếng nuốt xuống ừng ực, vị cay quả nhiên nhanh chóng giảm bớt, đỏ mặt, áy náy : "Làm phiền bà ngoại , mau .”
Tiêu phu nhân theo lực đạo của Bình Ngộ trở giường, quan tâm hỏi: "Còn chỗ nào thoải mái nữa ?”
"Dạ hết ạ." Trầm Bình Ngộ đỏ mặt lắc đầu, ánh mắt thoáng qua đĩa thanh cay, cam chịu đáp: "Cái ngon quá, con lỡ ăn nhiều."
Trên mặt Tiêu phu nhân lộ ý rõ ràng, mặt mày từ ái: "Con vẫn còn là một đứa trẻ, thích ăn thì ăn nhiều một chút, nhà chúng cũng thiếu thốn mấy cái ?”
cũng thể tiết chế !
Nếu là ở Trầm gia, sớm thúc thúc bá bá gia gia nãi nãi nhắc nhở .
Trầm Bình Ngộ hổ vì mất tự chủ que cay, đang định tự trách thì bỗng nhiên ý thức , đây là Trầm gia.
Yêu cầu của Tiêu gia đối với hài tử giống với Trầm gia, bọn họ mừng khi thấy ăn như , cho dù tiết chế, ví dụ như Đông Đông, thì cũng vẫn phép.
Bằng mới một năm gặp, Đông Đông mập lên nhiều như ?