Hô hấp Yến Thu Xu nặng nề, nàng cảm thấy nên gì đó, nhưng .
Ngày thường nàng chỉ theo đại phu trong phủ học vài phương pháp đơn giản, một ít trường hợp đau đầu nhức óc bình thường nàng vẫn giải quyết , nhưng nếu khó hơn một chút thì nàng thể.
Vọng Văn Vấn Thiết nàng học thông chút nào.
Trừ phi… Nàng thể nấu thuốc!
Dùng bàn tay vàng của nàng, kích phát dược tính , tự nhiên thể trị liệu hơn, cho dù là thức ăn bổ, đều thể giúp cơ thể cùng sức khỏe hơn.
Nghĩ đến đây, Yến Thu Xu về phía đứa nhỏ.
Chu Chiêu Hoành chút thấp thỏm nắm lấy vạt áo, âm thanh trầm thấp cũng tinh thần hơn ít: "A, A Xu tỷ tỷ, , ?”
Yến Thu Xu cong mắt : "A Hoành, gặp cha ?”
Chu Chiêu Hoành cuối cùng vẫn là tín nhiệm nàng, ở trong nhà , ngoại trừ Đông Đông, cận nhất chính là tỷ tỷ mắt , chỉ ôn nhu mà đồ ăn cũng ngon, còn cùng bọn họ chơi đùa, bởi khi câu hỏi, theo bản năng gật đầu: "Có chứ! Nam Kỳ từng hai ngày nữa sẽ mưa, thể cha , mùa mưa sẽ đau dữ dội, hiện tại còn trúng độc khẳng định khó chịu..."
Nói xong chút chần chờ, lẩm bẩm : " cha cho trở về, trong nhà nhiều chuyện, ở chỗ mới an , chờ sắp xếp chuyện trong nhà, mới thể trở về.”
Yến Thu Xu : "Đệ thể trở về xem một chút, xem xong về đây, cũng chỉ hao phí một ít thời gian đường, cái khẳng định sẽ vấn đề gì, đúng ?”
Chu Chiêu Hoành trong lòng khẽ động, dùng sức gật đầu.
Yến Thu Xu tiếp tục dụ dỗ: "Đệ tự tay nấu thuốc cho cha ?”
DTV
Chu Chiêu Hoành gật đầu, chờ mong nàng, chờ đợi nàng đưa phương pháp.
"Vậy như , ..." Yến Thu Xu tiến đến bên tai để đưa chủ ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-165.html.]
Chu Chiêu Hoành thì khuôn mặt đỏ bừng, nhưng đôi mắt ướt sũng sáng lên nhiều, chờ nàng xong, trực tiếp nhảy xuống ghế, ngoài, đồng thời dùng sức gật đầu: "Được, đây!”
Yến Thu Xu vội vàng ngăn cản : "Chờ một chút, còn trở về, chúng chờ buổi tối , tỷ dạy bánh kẹo, vì thuốc đắng, ăn ngọt sẽ đắng nữa, nếu , cha nhất định vui vẻ.”
Chu Chiêu Hoành tràn đầy chờ mong đồng ý: "Được!”
*
Tiêu phủ.
Qua hơn nửa giờ Thân, lúc Tiêu gia ăn tối.
Hôm nay nhị phòng trở về, buổi tối bữa cơm chính, hơn nữa năm mới vẫn qua, bởi tất cả Tiêu gia đều tụ tập ở chỗ , cùng ăn cơm.
Tuy rằng Trầm Bình Ngộ rời , nhưng Tiêu Bình Tùng tới, Tiêu gia đều vui vẻ, còn đúng dịp ăn tết, cố ý mở rượu.
Nam tử uống rượu nồng nặc một chút, nữ tử uống một ít rượu trái cây nồng độ cồn thấp.
Lò than xung quanh đốt lên, để nhiệt độ đến mức quá thấp, ăn bữa cơm nóng hổi, khí trọn vẹn.
Tạ Thanh Vận nhấp một ngụm rượu, chú ý tới hai con Tống Minh Đại gì, nên chủ động hỏi: "Đệ , Bình Tùng, buổi trưa hôm nay ăn đồ A Xu nấu ? Có ngon ?”
Tiểu thiếu niên thật thà thành thật gật đầu: "Có ạ, ngon, A Xu tỷ tỷ nấu ăn giỏi, Bình Tùng ăn no căng, luyện võ tầm một canh giờ mới tiêu hết.”
Tống Minh Đại động tĩnh ánh mắt đảo qua nữ tử xa lạ ở một bên, lạnh lùng gật đầu: "Cũng .”
Tiêu Hoài Vũ hừ lạnh một tiếng: "Cái gọi là ? Có tay nghề nhị tẩu hơn , nếu hôm khác cho chúng nếm thử.”
Sắc mặt Tống Minh Đại lạnh, tựa hồ đang phản bác.