Vừa đến ngày mưa, cho dù lúc thời tiết ấm áp hơn nhiều, nhưng trong phòng vẫn đặt nhiều bếp than, đốt đến mức nóng rực, mặc áo đơn cũng cảm thấy lưng đổ mồ hôi.
Xương Vương định mở miệng sai rút lò than một chút.
Hốc mắt Xương Vương phi đỏ lên, thấp giọng : "Không rút! Lúc chúng dùng cái , đau như , hiện tại thể dùng, nóng một lát cũng cả, bằng chân khó chịu.”
Xương Vương vội vàng ngậm miệng, nắm tay thê tử lên tiếng.
Vết thương , là bởi vì mạo phạm Hoàng đế, khi trách cứ phế truất, bắt đầu vết thương ở thắt lưng, chân cũng thương, lúc đó bọn họ còn dám để cho chết, cho nên sai đến trị liệu, nhưng cũng tận tâm, mặc dù , ngự y trung thành với cũng tới, nhưng lúc trì hoãn lâu, cũng bởi vì thời tiết khi thương ẩm ướt lạnh lẽo, mưa phùn miên man, chỗ ở , nhiễm một hàn khí, về khá hơn , nhưng gặp thời tiết như sẽ đau nhức khó chịu.
Hai ngang giường, đỉnh đầu đen kịt lên tiếng.
Mỗi khi trời mưa, nỗi đau đớn thể quên xuất hiện.
Hiện tại Xương Vương cũng đang chờ, chờ đau đớn đến.
Chỉ là lúc đây chờ mãi, chờ đến khi ngủ .
Theo lý thuyết nên đến sớm, nhưng mãi cho đến canh ba mới cảm thấy thoải mái, khi đó còn đang ngủ, loáng thoáng cảm giác bên hông và chân đau nhức, lên.
Thẳng đến khi cơn đau càng ngày càng nghiêm trọng, mới tỉnh táo, nhiệt độ trong phòng vẫn cao như , bởi vì nóng và đau nhức mà một mồ hôi, nhưng hề giống như ngày xưa, đau đến lăn lộn mặt đất.
Xương Vương giật giật khóe môi, lộ một nụ khổ, nhưng hé răng tiếng nào, thế cho nên bên cạnh cũng đang đau.
Mãi cho đến khi sắc trời dần sáng, mưa cũng sớm tạnh, độ ẩm trong khí càng ngày càng ít, đau đớn của mới bắt đầu giảm bớt.
Xương vương thể thở phào, thả lỏng, nhắm mắt định tiếp tục ngủ, chỉ là lúc nhắm mắt , mở mạnh , ý thức một chuyện ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-174.html.]
Mức độ đau đớn so với khi còn nhốt, thấp hơn nhiều lắm!
Mà khác biệt duy nhất là uống chén thuốc , nhưng thực tế, lúc cũng uống, chỉ là mỗi đều chỉ uống một phần, duy chỉ là nhi tử ở đây, uống một ngụm hết sạch.
Chẳng lẽ ngự y , bản lĩnh lớn?!
Phương thuốc , mà hiệu quả thần kỳ thế ?
DTV
Xương vương phi bên cạnh cũng đột nhiên bừng tỉnh, ánh sáng m.ô.n.g lung ngoài cửa sổ, nam nhân bên cạnh đang thẫn thờ một chút, nàng chần chờ : "Vương gia, chứ?”
"Thuốc lẽ hữu dụng, vẫn ở trong phạm vi thể chịu đựng ." Xương Vương trả lời một tiếng, chút yếu ớt, nhưng đến mức như cơn đau tra tấn kiệt sức.
Xương vương phi vui mừng đến mức trực tiếp dậy: "Vậy là , ngủ , gọi ngự y đây hỏi một chút!”
"Hiện tại còn sớm..." Xương Vương cũng theo bản năng dậy.
nhanh thê tử ấn xuống, nàng : "Không , dù hiện tại cũng ngủ , đau thì ngủ một lát..."
Xương Vương bất đắc dĩ , cũng phối hợp xuống nữa.
Khi tỉnh , cũng tới giờ Tỵ.
Thê tử đang nhẹ nhàng thêu hoa , thấy lên, thần sắc cổ quái : "Ngự y , thể là do chúng đốt nhiều lò than, dược hiệu của điều trị, thể giảm bớt đau đớn, nhưng lẽ như ..."
Xương Vương nheo mắt, càng buồn bực.
Chẳng lẽ bởi vì... Thuốc là do nhi tử nấu?
Không đúng, lúc cũng đưa thuốc tới, nhi tử thuở nhỏ hiểu chuyện, sẽ chủ động hỗ trợ nấu thuốc, bao giờ gặp tình huống như .