Lập tức thấy một thiếu niên trai khôi ngô đang về phía , ánh mắt khẩn trương về bên .
Đôi mắt Yến Thu Xu híp , dứt khoát yên tại chỗ, chờ tới.
Tiết Gia Hà vui mừng khôn xiết, trong lòng càng lúc càng hưng phấn, cố gắng tăng tốc bước chân, cuối cùng cũng tới mặt nàng, lộ một nụ ngốc nghếch: "Tiêu cô nương, lâu gặp."
Yến Thu Xu vẫn lạnh lùng .
Uyển Nhi rõ nguyên do, A Xu tỷ tỷ bên cạnh, đó thiếu niên xa lạ quen mắt , bọn họ quen ?
Cô bé ngoan ngoãn im lặng.
Tiết Gia Hà đột nhiên cảm thấy lo lắng, theo bản năng vuốt tóc, khi xác định vấn đề gì, bối rối hỏi: "Sao nàng như ?"
Yến Thu Xu lạnh lùng : "Ngươi bảo mẫu ngươi đến Tiêu phủ cầu hôn?"
Tiết Gia Hà sửng sốt, sắc mặt lập tức đỏ bừng, phản ứng đầu tiên chính là nàng bảo cầu hôn nàng, định gật đầu thì hiểu ý câu đó, ngốc : “Không , mẫu cầu hôn? Sao bà cho ?”
Vẻ lạnh lùng trong mắt Yến Thu Xu nhạt , nàng nhẹ nhàng : “Có lẽ là do từ chối.”
Sắc đỏ mặt Tiết Gia Hà nhạt , thất vọng : "A? Cô nương, nàng thể suy nghĩ , hai ngày nữa sẽ công bố bảng xếp hạng. Tiểu sinh cảm thấy bài cũng lắm, hẳn là thể để đạt thứ hạng ..."
DTV
Yến Thu Xu gằn từng chữ một: “Nương ngươi ngươi cầu hôn, là vì nạp của ngươi.”
Tiết Gia Hà đình trệ và kinh ngạc nàng, màu đỏ mặt biến mất, khuôn mặt lập tức tái nhợt.
Thấy , Yến Thu Xu : "Ta vốn tưởng ngươi chuyện nương ngươi , vốn định mắng ngươi một trận, lúc thấy chuyện bất bình giúp ngươi một phen, kết quả ngươi lấy ân báo oán. hôm nay xem ngươi cũng , quên , chúng quen , cũng cần quen , nếu ngày gặp , xin Tiết công tử xem như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-275.html.]
Nói xong, nàng kéo Uyển Nhi, xoay bước nhanh lên xe ngựa.
Tiết Gia Hà ở phía ngây ngốc bóng lưng nàng biến mất xe ngựa, nhanh xe ngựa cũng rời khỏi nơi .
Hắn vẫn ngốc ở đó.
Mãi đến khi bạn của là Triệu Kỳ tới hì hì, vỗ lưng một cái, khiến lảo đảo hai bước.
Triệu Kỳ vội vàng đỡ lấy , sợ ngã xuống, một tay nhét đống bánh ngọt bưng trong tay, hỏi: "Này, đều , như thế nào còn đây?”
Tiết Gia Hà tỉnh táo , mỉm với bạn đang ôm một đống bánh ngọt, miễn cưỡng chắp tay : “Xin , còn việc về , Triệu ăn uống no say nhé, nhưng nhớ trả tiền cho đấy."
Nói xong, nhanh chóng chạy về phủ.
Hắn trở về hỏi cho rõ ràng, cái gì mà nạp cho ?
Tiết phủ.
Tiết Gia Hà vội vàng từ phố mỹ thực về Tiết phủ.
Trực tiếp chạy thắng đến chủ viện.
Vừa lúc, Tiết phu nhân Tiết đại nhân cũng ở nhà, tuy rằng còn là thời điểm Mộc Hưu, nhưng với tư cách hộ bộ thượng thư, lịch trình của Tiết đại nhân thật cũng bận rộn lắm, bởi vì kế tiếp bao nhiêu chỗ cần dùng bạc, xong việc thì lập tức về nhà.
Trong tay còn cầm đồ ăn vặt ông mua dọc đường về.
Bên tai là tiếng Tiết phu nhân phàn nàn ông: "Cả ngày ông ở nhà, con trai ông hoang đường đến mức nào, hiện giờ ai cũng chờ lên bảng vàng. Ta vốn còn định nhận mối hôn sự với bên Tấn Vương cho nó đây, kết quả nó thì , mỗi ngày giống như yêu nữ mê hoặc, cả ngày về nhà, đến tối mịt thì thấy !"
"Con cháu tự phúc của con cháu, nghĩ nhiều như gì? Ta hỏi lão ngũ , nó kỳ thi bài nắm chắc, dựa theo tuổi của nó, cho dù chiếm top 3, cũng tuyệt đối là một tài năng trẻ vô cùng xuất chúng, còn sợ cô nương thích ?”