“Cái .” Yến Thu Xu nếm thử một miếng, ngon, thậm chí còn chút hoài niệm, công nghệ kỹ thuật càng phát triển, nhiều thứ thể dùng hóa chất để thế, nguyên liệu tự nhiên cũng tối giản.
Mà cái phòng nhỏ bên trong chứa đầy các loại công cụ sản xuất, nàng kỳ thật xem cũng hiểu, nàng bao giờ tham gia quy trình sản xuất của nhà máy kem bao giờ, cũng chỉ theo khía cạnh góc là một khách hàng, bởi suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng chỉ đưa kết luận như .
May mắn là nàng tự nên nàng mở tiệm cạnh tranh.
Được những lời , thỏa mãn: “Vậy là ! Nếu thì mỗi ngày để đem mấy cây kem đến phủ cho nhé?”
“Không cần cần, cái quá lạnh, ăn nhiều cũng , khi nào ăn thì sẽ tự đến mua.” Nàng : “Ngươi vị quá đơn giản cũng là một vấn đề, nghĩ , hương vị như bây giờ ngon , nhưng giá cả quá cao, nếu thì nên cố gắng hạ giá xuống một chút, đưa thêm nhiều loại hương vị hơn nữa…”
Giá cả món tráng miệng nếu thể rẻ hơn, nhất định sẽ càng nhiều ăn hơn.
kem ly thì yêu cầu dùng một lượng đá lạnh lớn, giá bán khẳng định thể thấp , lúc nãy xếp hàng nàng quan sát một chút, thấy hàng xếp hàng mang quần áo tương đối đắt tiền, thỉnh thoảng một vài ăn mặc sang trọng, xem kiểu dáng quần áo cũng đoán chắc là nha gã sai vặt của các chủ tử nào đó.
DTV
Gia cảnh bình thường một chút thì khẳng định là mua nổi.
Tuy rằng Yến Thu Xu còn kem ly giá bao nhiêu tiền, nhưng với hương vị thì giá chắc chắn là đắt!
Phong Hoành gật gật đầu: “Ta nhớ rõ .” Hắn tiếp: “Bây giờ cũng sắp tới giờ cơm tối , nếu cô nương vội trở về, bằng mời Yến cô nương và Thủy Mỗi cô nương cùng hai vị đại ca ăn cơm tối, cách tiệm kem hai căn nhà tiệm mới khai trương, bán món lẩu cay ngon.”
Nàng vội lắc đầu: “Không cần cần, tự là .”
Nàng , lễ phép cự tuyệt, nàng nhất thời từ chối lời mời nên cùng ăn cơm với Tiết Gia Hà, kết quả mẫu phái đến cầu , nàng bay mất cả hồn lẫn vía.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-346.html.]
Hiện tại nàng cũng dám ăn cơm chung cùng với khác phái nữa.
Hắn chút tiếc nuối, nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, đó đưa nàng ngoài.
Khi tới cửa, nàng thiếu niên cao hơn nàng nửa cái đầu, bỗng nhiên đầu óc nàng khéo hỏi một câu: “Ngươi đính hôn với ai ?”
Khuôn mặt và cổ trực tiếp đỏ lên, vội vàng lắc đầu, dè dặt nàng mà trả lời: “Không , mẫu còn đến chuyện , cũng bận rộn việc.”
Yến Thu Xu cũng đỏ mặt, hổ chạy thật nhanh ngoài.
Đi ngoài mới cảm thấy sức nóng mặt giảm bớt, đầu thấy vẻ mặt khó hiểu của Thủy Mỗi, nàng ho nhẹ một tiếng.
Thủy Mỗi nhíu mày: “Cô nương, ý đấy chứ? mà kém hơn Lục thiếu gia nhiều, Lục thiếu gia sắp trở về …”
Ấn đường của nàng nhảy dựng lên.
Chàng sắp trở về ….?
Nhắc mới nhớ, dường như lâu ai nhắc đến Tiêu Hoài Đình mặt nàng, vẻ như nàng quên mất, chỉ là giữa bọn họ cũng ý định tình ý , hiện tại nàng chỉ cần một tấm bia đỡ đạn mà thôi.
Nàng mím môi : “Không , chỉ là chút việc, cần một nam nhân lập gia đình giúp đỡ.”
Thủy Mỗi đơn thuần, vội tin, vỗ n.g.ự.c một cái: “Vậy thì , đúng , khi Lục thiếu gia trở về, chúng món gì ngon đón tiếp y ạ?”