Chủ Cửa Hàng Nức Tiếng Mở Mắt Ra Thành Nữ Phụ Trong Truyện Gia Đấu - Chương 347

Cập nhật lúc: 2025-04-08 10:57:24
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Thu Xu dở dở : “Còn thể món gì ngon để tiếp đãi y nữa? Các món ngon đều hết !”

Hai thảo luận , nghĩ xem nên gì để đãi công thần đại thắng trở về, thuận tiện tìm một tiệm cơm để ăn, ăn xong xe ngựa chậm rãi trở về.

Tới Tiêu phủ, lòng Yến Thu Xu một nữa dậy sóng.

Cũng Tiêu phu nhân chọn ?

Trong lòng chỉ mải suy nghĩ đến chuyện đó, cho đến khi nàng xuống xe ngựa cẩn thận trẹo chân, đau đến mức mồ hôi lạnh đều toát hết : “Đau quá!”

Thủy Mỗi cũng hoảng sợ, vội vàng đỡ nàng dậy, cũng may chân gì, nàng nhảy bằng một chân, Thủy Mỗi đỡ nàng, hai cứ như thế trong sân.

Hỏi qua Hứa ma ma, Tiêu phu nhân phái gì với bà cả.

Hẳn là còn tin tức.

Tâm trạng nàng trầm xuống, thở dài một tiếng, ngày mai hỏi Phong Hoành một chút, nếu thể, nàng sẽ sử dụng nhiều công thức các món ngon đến để đổi, hơn nữa tuổi của cũng lớn lắm, đoán chừng tầm mười lăm tuổi mà thôi.

Tuổi mà đính hôn thì hai năm cũng sợ ảnh hưởng gì, với cả nàng là của Tiêu gia, Tiêu gia chống lưng, sẽ dám gì với nàng.

Yến Thu Xu định sẵn nên bản thấy yên tâm hơn hẳn.

Buổi tối Thủy Mỗi tới thoa thuốc rượu cho nàng ngay chỗ mắt cá chân, rượu thuốc thoa lên nóng, nàng cũng thấy đau mấy, hơn nữa tối hôm qua ngủ đủ, lòng kết luận nên hôm nay nàng ngủ sớm.

Yến Thu Xu ngủ sớm, nhưng ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-347.html.]

Người đưa tin sớm giao phong thư tới nơi, sườn đồi lúc một thanh niên da mặt thô ráp đang bần thần, vẻ mặt chút kỳ lạ.

Trên mặc một bộ giáp sắt nặng nề, cả đầy bụi bặm, ngay chỗ nút thắt của nón giáp sắt, lộ một góc phong thư.

Thỉnh thoảng, dùng ngón tay thô ráp chạm một góc phong thư, dường như xác định rõ điều gì, vẻ mặt càng trở nên kỳ lạ hơn.

Một loạt tiếng bước chân vội vàng tới, vỗ một cái lên vai , một tia hằn đỏ xuất hiện trong mắt , giọng tò mò của cô gái vang lên: “Thứ cái gì đáng xem ? Mà thứ cũng dùng để ăn gì khác , cứ ôm nó cả ngày ?”

Tiêu Hoài Đình hồn, chằm chằm cô gái đối diện, mặt trở nên tối sầm, vội vàng đưa tay đoạt bức phong thư , tức giận : “Ai cho tỷ tháo xuống!”

Tiêu Hoài Vũ ồn ào với , trực tiếp để cho cướp lấy, thấy coi như nó bảo bối, chột : “Tỷ chính là tò mò đó, ai mà hiểu nổi tại cứ ôm khư khư đồ chơi ăn chứ!”

Tiêu Hoài Đình cắn răng, trực tiếp nhấc chân đá tới.

Nàng nhanh chóng giơ tay đỡ đòn, khi còn đòn chiêu , chịu đòn từ lòng bàn tay , nàng lăn xuống từ sườn núi, nàng tức giận hừ lạnh một tiếng: “Tỷ sẽ với A Xu rằng đánh nữ nhân!”

Sắc mặt biến sắc, liền lập tức đuổi theo .

Nàng ha hả giễu cợt , đó chạy nhanh như bay.

Tỷ đánh như chắc chắn là chuyện xảy chỉ một hai , quan hệ của bọn họ , nhưng lúc hành quân quá tẻ nhạt, nàng thích trêu chọc già dặn , đụng cái dễ dàng khiến nổi giận.

DTV

Có điều hiện tại so với càng giận dỗi hơn.

Nàng lắc đầu ghét bỏ, tên lính mới bưng thêm một đống ớt về, mặt càng lộ vẻ ghét bỏ hơn, thể ăn thì mang về gì? Còn mang về nhiều như nữa chứ!

Nàng đụng một cái răng nanh trắng bóc đang treo bên hông thắt lưng, tỏ vẻ đắc ý.

Loading...