Lục quý phi quá nhiều điều ác, hại c.h.ế.t bao nhiêu là để mưu tính cho đăng cơ. Lục quý phi cũng rơi kết cục chết. Hôm nay Thuận Vương đến là vì dựa bổn phận là con của , cùng mẫu rút lui khỏi đây.
Vì là con của , thể thờ ơ mẫu khác nhục, nhưng càng thể vì mẫu mà để Hoài Vương đạt mục đích.
"Cảm ơn." Thuận Vương hổn hển hai chữ cảm ơn, giữ vững cơ thể , nhấc tay lên, đau đến mức mồ hôi lạnh chảy đầm đìa. Dừng một lúc, mới cố gắng với đối diện : "Mẫu , sinh con , con cách nào cứu , đành cùng chịu khổ. Nếu con chôn vùi xác nơi đây, cũng... là điều ."
"Chu Trạch Cẩm!" Lục quý phi ngây , bao giờ thể ngờ rằng con trai sẽ như , hét lên một tiếng ai oán xót xa.
Ánh mắt Thuận Vương điềm đạm, với bà như đang an ủi .
DTV
Lục quý phi hiểu rằng đang uy h.i.ế.p ai cả, đang đùa, càng kích động, chỉ là sớm quyết định sẽ như , thể vì mà g.i.ế.c Xương Vương.
Hai chân bà mềm nhũn, quỳ đất, khổ. Không thể kiềm chế sự thương yêu dành cho con trai, bắt đầu liều mạng giãy giụa thoát khỏi đám đó, nhưng thể. Giây phút , bà quên dã tâm ban đầu, quên thù hận, quỳ xuống mặt Hoài Vương: "Cầu xin ngươi tha cho , sai , sai . Sau sẽ đối đầu với ngươi nữa, hãy thả ! Ta xin ngươi..."
Hoài Vương và Chu Trạch Cảnh cũng biến sắc, mặc cho Lục quý phi đang quỳ gối cầu xin, họ cũng phản ứng gì. Hoài Vương giơ chân đá bà , quát tháo: "Ngươi thật sự nương ngươi tùng xẻo(), lăng trì chứ gì?"
[Chú thích: (
) Tùng xẻo: là một trong những hình phạt tử hình dùng rộng rãi ở Trung Quốc thời cổ xưa từ năm 900 cho đến khi chính thức bãi bỏ năm 1905. Hình phạt cũng áp dụng tại Việt Nam và Triều Tiên.]
Thuận Vương cố nặn một nụ yếu ớt.
Hoài Vương cho rằng sẽ đồng ý như lúc nãy nữa.
Qủa nhiên Thuận Vương khẽ : "Ta c.h.ế.t sẽ thấy nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-486.html.]
"Nhu nhược!" Hoài Vương căm phẫn.
Thuận Vương nhắm mắt, hé môi.
Hắn thật sự hèn nhát, đủ năng lực để ngăn cản mẫu , chỉ thể giương mắt tất thảy đến bước đường . Từ khi còn nhỏ, mẫu giày vò những hậu phi, trở nên nhu nhược, rơi tình cảnh như bây giờ cũng chính là đáng đời .
Xương Vương dìu xuống, khoát tay, thái y sắp xếp từ nên mang thuốc đến đắp lên vết thương cho Thuận Vương, nhưng đẩy .
"Nghe lời !" Xương Vương trầm giọng.
thấy ánh mắt kiên định của Thuận Vương, chỉ đành sai giữ c.h.ặ.t t.a.y Thuận Vương, cho động đậy. Lúc mới đè , đắp thuốc lên.
Xương Vương dậy, đối mặt với Lục quý phi, giọng trầm thấp: "Ngươi thật sự tự sát đấy ?"
Lần Lục quý phi lên tiếng, chỉ chăm chăm con trai , tức, hận nhưng cũng đau.
Bà hận con trai vô dụng, dám đưa quyết định, tranh hoàng vị, nếu thì chẳng rơi tình cảnh động như lúc .
bây giờ , con trai cũng vì bà mà tình nguyện đ.â.m hai nhát. Hai nhát kiếm đó đủ cướp mạng !
Rốt cuộc đây cũng chính là khúc ruột chín tháng mười ngày của bà , là đứa con trai bà chăm bẵm mười mấy năm trời.
Lục quý phi cắn răng, lao đến mũi kiếm của hộ vệ cạnh, nhưng Hoài Vương giữ .
Xương Vương thấy thế liền vung tay.
Chiến sự dừng một nữa nổi lên, Hoài Vương biến sắc, vội dẫn lùi về lẩn tránh.