Đó là đàn ông xe lăn, khuôn mặt như ngọc phần giống Tiêu Hoài Đình nhưng mềm mại và phần nhợt nhạt hơn, môi nhếch lên, nở một nụ nhàn nhạt, mặc bộ quần áo màu lam sương, làn da trắng nõn . Tuy nhiên, khi Yến Thu Xu xuống, nàng phát hiện rằng ống quần của đàn ông trống rỗng.
Yến Thu Xu thấy thì lông mày nhướng lên, lúc nàng kinh ngạc, nhưng nhanh nhận phận của , lập tức hành lễ: "Tham kiến đại thiếu gia."
Người là Tiêu Hoàn Khải – đại thiếu gia của Tiêu gia. Tiêu quốc công qua đời nên vị trí truyền cho Tiêu Hoàn Khải. Trong một một trận chiến mười năm , Tiêu Hoàn Khải và Tiêu quốc công cùng trận nhưng Tiêu quốc công may qua đời còn Tiêu Hoàn Khải cũng thương nặng. Vết thương của do địch vây, hai chân thương suốt ba ngày ba đêm, may mắn sống sót nhưng cứu chữa kịp thời nên vết thương nhiễm trùng. Thời cổ đại thuốc đặc trị, nhiễm trùng gần như thể sống sót, lúc Tiêu Hoài Khải dứt khoát lệnh cho đại phu cắt bỏ hai chân của .
Nhiễm trùng như nguy hiểm, ở thời hiện đại còn đáng sợ chứ đừng đến thời cổ đại. Tiêu Hoàn Khải vẫn sống sót. Hoàng đế ban thưởng cho khi thấy còn sống sót, đáng tiếc là hai chân của Tiêu Hoàn Khải tàn tật nên thể kế thừa tước vị Tiêu gia vì kế thừa tước hiệu là Tiêu Hoài Đình.Tuy nhiên, thể là do nguyên nhân bên trong nội bộ Tiêu gia, bên ngoài thì bình thường nhưng bên trong thì vẫn như khi Tiêu lão tướng còn ở đó, Tiêu phu nhân vẫn là Tiêu phu nhân, lên thành Tiêu lão phu nhân.
DTV
Trước đây nàng cơ hội gặp Tiêu Hoàn Khải, nàng từng tưởng tượng trông như thế nào, nhưng nàng ngờ ... dịu dàng và tinh , thật khó tưởng tượng cảnh kẻ thù bao vây như thế nào trong trận chiến mười năm .
Tiêu Hoàn Khải khẽ gật đầu: "Yến cô nương cần đa lễ, Yến cô nương là nghĩa của lục thì cũng là nghĩa của , chúng đều là một nhà."
Yến Thu Xu gượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-86.html.]
Tiêu Hoàn Khải đưa tới một hộp quà nhỏ: “Lần là đầu tiên Yến cô nương tới đây, lúc đó khỏe, thể gặp mặt, bây giờ mới thể tặng quà gặp mặt, hi vọng Yến cô nương để tâm."
"Không, ..." Yến Thu Xu ngờ sẽ một món quà gặp mặt, nàng ngạc nhiên nhưng vẫn nhận lấy. Lòng tự nhủ quà tặng thứ gì đó thôi, đừng quá lo lắng.
Cuộc gặp mặt ngắn ngủi của hai kết thúc, Tạ Thanh Vận : "Được , chúng xem chuồng gà một chút, đó xem xét xem chỗ nào cần cải thiện ."
“Được, thôi.” Tiêu Hoàn Khải giơ tay, kéo chiếc chăn đùi, nha ở phía đẩy xe lăn cho . Yến Thu Xu nhanh chóng theo.
Quản gia của thôn trang dẫn đường phía , nhưng bước chân ngoài, một cơn gió lạnh khác thổi tới, may mắn là đều nhanh hơn nên nhanh tới chuồng gà.
Theo như kế hoạch đề , chuồng gà lớn, lứa gà đầu tiên nuôi tiết trời thu đông nên để chúng c.h.ế.t cóng họ thiết kế chuồng theo kiểu phía đốt một đống lửa, bên là chuồng gà. Khi đốt lửa lên gà con sẽ tự khắc tới chỗ ấm. Bây giờ gà con vẫn còn nhỏ, cần nhiều chỗ để di chuyển, chạy nhảy nên đặt chuồng ở đây là . Khi gà con lớn lên một chút, sức đề kháng hơn, thể bắt đầu các hoạt động ngoài trời cũng là lúc gà lớn thể bữa tối mùa xuân.
Lúc , Yến Thu Xu và những khác đến, nàng thấy chuồng gà vẫn sạch sẽ và hề mùi hôi, quản gia phụ trách quản lí chuồng gà đây là việc quan trọng nên vội : “Theo yêu cầu của chủ nhân xử lý xong con gà cẩn thận, nó sẽ tắm rửa hàng ngày, chủ nhân thể xem, bây giờ gà vẫn còn nhỏ, vui mắt.”