Chú Cún Nhỏ Của Chị Gái - 1
Cập nhật lúc: 2025-11-05 03:57:33
Lượt xem: 116
Năm thứ sáu khi kết hôn, chồng tặng một đôi giày cao gót chân.
im lặng nhận lấy, gì.
Năm thứ bảy, tặng một bộ nội y gợi cảm .
vẫn lên tiếng.
Trong một buổi tiệc tụ họp, vô tình cuộc trò chuyện giữa và bạn :
“Lâu như mà chị dâu vẫn phát hiện ?”
“Cô ngốc lắm. Nếu là Y Y, chắc ầm lên từ lâu .”
Sau đó, đến sinh nhật .
Anh ôm chín mươi chín đóa hồng, chờ suốt đêm trong nhà hàng mà thấy đến.
Anh tức giận gọi điện cho .
máy là một giọng nam lười biếng, khàn khàn:
“Chị mới ngủ, chuyện gì ?”
1.
Trần Sở Hiên vốn chẳng hiểu thế nào là lãng mạn.
Trong mắt , ngày kỷ niệm kết hôn cũng chỉ là một ngày bình thường.
từng cố tình nhắc nhở.
Cho đến năm ngoái, bỗng tặng một đôi giày cao gót.
tưởng cuối cùng cũng quan tâm, vui mừng thử ngay.
giày quá nhỏ, đến xỏ cũng nổi.
cố nén nỗi buồn nơi ngực.
Năm nay, đến ngày kỷ niệm, nhận một bộ đồ lót gợi cảm màu hồng nhạt.
Một món quà riêng tư như , đương nhiên nghĩ là chồng tặng.
háo hức cầm lên, thử ướm qua…
Lần , vẫn quá nhỏ.
Kích cỡ khiến khỏi nghi ngờ, gầy đến mức nào mới thể mặc ?
Huống hồ, bao giờ thích kiểu ăn mặc “bé gái đáng yêu”.
Trần Sở Hiên rõ ràng điều đó.
Anh từng :
“Dễ thương chẳng đáng một xu khi đặt cạnh gợi cảm.”
tin thật.
Tối đó, chuẩn dự buổi tiệc với bạn .
Vì ghé qua tiệm bánh lấy bánh kem nên đến muộn một chút.
Từ xa, thấy Trần Sở Hiên tựa cửa xe, dáng vẻ như đang chờ .
Trong lòng thoáng ấm lên một chút.
chỉ một giây , cửa xe mở , một cô gái trẻ bước xuống.
Ánh đèn mờ khiến làn da trắng như tuyết của cô càng thêm nổi bật, đặc biệt là vòng eo nhỏ như nắm tay, mảnh đến mức chỉ cần một bàn tay là thể ôm trọn.
Cô gái đến mặt Trần Sở Hiên, lấy điếu t.h.u.ố.c trong tay , ngậm miệng .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Trần Sở Hiên chiều chuộng, tay siết nhẹ eo cô , hai chẳng bao lâu ôm hôn nồng nhiệt, rời nổi .
Cô gái chu môi nũng, đòi thoa son cho , khẽ, nắm lấy cà vạt , nhẹ nhàng kéo .
Trần Sở Hiên kháng cự.
theo họ, hai mải nắm tay , đến mức quên cả đóng cửa phòng riêng.
lúc , thấy bên trong vang lên tiếng huýt sáo, là bạn của chồng đang trêu chọc:
“ mà, kiểu phụ nữ xinh , dịu dàng như chị dâu thì hợp vợ, còn đáng yêu hoạt bát như Y Y mới hợp để yêu đương.”
Những bạn mà cũng quen phụ họa theo:
“Phụ nữ đến , lâu cũng chán thôi. Thi thoảng đổi khẩu vị một chút, gì to tát , ai mà chẳng hiểu.”
“Hôn ! Hôn nào!”
Cô gái đỏ mặt hổ, miệng “đừng mà, đừng mà”.
Trần Sở Hiên chỉ mỉm , cúi đầu bịt môi cô , nựng nhẹ lên má:
“Miệng , mà cơ thể thì thành thật quá .”
“Anh thật đáng ghét! Không thèm chơi với nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-cun-nho-cua-chi-gai/1.html.]
Cả phòng vang, chẳng một ai nhận đang ở cửa.
Có bất chợt lên tiếng:
“ mà, Anh Hiên, sợ chị dâu ?”
“ đó, sợ chị đòi ly hôn ?”
Anh nhạt, ánh mắt đầy khinh thường:
“Sợ ư? còn mong cô cơ đấy.”
Anh hững hờ tựa , thong thả tiếp:
“Ngày kỷ niệm kết hôn, Y Y đùa tặng vợ một bộ nội y, mà cô chẳng phản ứng gì.”
“Không thể nào! Lâu mà chị dâu vẫn phát hiện ?” Người bạn đến mức lau nước mắt.
Anh nhún vai, giọng đầy mỉa mai:
“Cô ngu lắm. Nếu là Y Y, chắc ầm lên từ lâu .”
Cô gái tên Y Y đỏ mặt, khẽ đ.ấ.m n.g.ự.c :
“Anh thật xa! Em nhỏ nhen như thế!”
Trần Sở Hiên nắm lấy tay cô , thấp giọng:
“Ngoan một chút, thì tối nay em tay .”
Tay khẽ run, từ từ hạ xuống, chỉ tựa lưng tường, lặng lẽ họ .
“Mà thật , dù cô , cũng chẳng dám ly hôn . Ngoài , cô chẳng đàn ông nào khác, rời khỏi , cô sống nổi.”
Không khí trong phòng thoáng lặng , ai đó thở dài cảm thán:
“Vẫn là Anh Hiên lợi hại nhất, chị dâu đúng là yêu đến si mê.”
“Phải , bản lĩnh, phụ nữ ai cũng c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt .”
Móng tay cắm sâu lòng bàn tay, đau đến tê dại, nhưng đau bằng lòng .
Cô gái dường như vui khi nhắc đến , bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi:
“ em chỉ thôi mà!”
Trần Sở Hiên ôm chặt lấy cô, cợt đầy trêu ghẹo:
“Tiểu yêu tinh, nếu , chắc em cô đơn đến c.h.ế.t mất, đúng ?”
Cô gái mặt đỏ bừng, như nước tan chảy lòng :
“Đáng ghét! Anh thật xa!”
bên ngoài quá lâu, đến mức thể thở nổi, tai bắt đầu lùng bùng, n.g.ự.c đau đến nghẹt thở.
Người ngang qua liếc với ánh mắt kỳ lạ, lẽ vì trông như một kẻ mất phương hướng, ôm n.g.ự.c bất động giữa hành lang xa hoa.
Bên trong, những tràng đùa, cuối cùng họ cũng nhận vẫn tới.
Một bạn điện thoại, sững .
Anh ngẩng đầu lên, với Trần Sở Hiên:
“Mười phút , chị dâu nhắn bảo đến cửa , bảo ai đó đón vì chị rành đường.”
Điếu t.h.u.ố.c tay Trần Sở Hiên khẽ run, tro tàn rơi xuống đất.
Người bạn lập tức chạy ngoài, nhưng cửa chỉ còn một chiếc bánh kem lẻ loi đó, lặng lẽ đến đáng thương.
Nửa đêm, Trần Sở Hiên về đến nhà.
Không rằng, chui thẳng chăn của .
Cơ thể mang theo lạnh buốt, khiến tỉnh giấc.
“Em ngủ ?”
2.
Mùi nước hoa xa lạ khiến nước mắt kìm .
Anh dường như cảm nhận điều gì đó, bật đèn lên.
Tiếc là giữa chúng , qua cái thời chỉ cần , sẽ cúi đầu dỗ dành.
Anh vẫn còn men, gãi đầu, xuống giường lấy cho một tờ giấy.
nổi lấy một câu an ủi.
“Anh sang phòng bên ngủ . Em chịu nổi mùi nước hoa .”
Anh khẽ tặc lưỡi:
“Biết .”