"Nguyện cố gắng để  cũng  thơm lây vinh hiển."
Cố Uyển Ninh khẽ bật  mà chẳng thành tiếng.
"Cẩn thận với Cố Tiểu Tiểu, nàng     của phu quân tỷ đấy."
Cố Uyển Ninh uể oải khẽ nhắc.
"Ừ,   rõ."
Ai mới là   thật sự, nàng  còn  mê  đến mức đó.
Sau khi Cố Uyển Thanh rời , Cố Uyển Ninh cũng   dậy, cứ thế tựa   ghế, uể oải nhấm nháp ngô rang, trong lòng thầm nhủ, mong rằng Cố Uyển Thanh đừng  sai đường.
Tương lai, nàng  nhất định   lên vị trí thái hậu!
"Phu nhân, phu nhân, nô tì tìm  mãi mới thấy!"
Tứ di nương vội vã xông .
Cố Uyển Ninh  khỏi kinh ngạc mở to mắt.
Tứ di nương chẳng đợi mời, liền tự  an vị lên giường, tiện tay vơ lấy bắp rang nhấm nháp.
Cố Uyển Ninh hỏi: "Ngươi đến đây  việc gì?"
Tứ di nương đáp: "Phủ tỷ  hỷ sự,  đến chúc mừng, chẳng    ?"
Nàng  đung đưa túi giấy trong tay.
Cố Uyển Ninh khẽ hừ: "Hừ, thật là hào phóng xiết bao."
Chu Nha Nha nổi tiếng tiêu xài hoang phí chẳng  điểm dừng, mỗi khi đến kỳ lĩnh bạc là  coi thiên hạ như của riêng, vung tay quá trán mà ăn chơi trác táng.
Chẳng quá hai ngày, trong túi nàng   chẳng còn một đồng xu dính túi,    cầu cạnh khắp nơi.
Chu Nha Nha vội xua tay: "Chậc chậc, tỷ tỷ đừng khơi gợi chuyện buồn đó nữa. Ta lấy   bạc đây, nhưng cũng ngại ngùng đến tay trắng, đành  đánh cắp hai cân tỏi trong phủ, tự tay gói ghém. Hề hề,  chẳng ghi tên , dẫu  về  cũng chẳng ai  là của ai ban tặng."
Cố Uyển Ninh liếc  nàng , phán: "... Ta thấy ngươi giống hệt củ tỏi củ to ."
Tứ di nương  hì hì: "Tỷ tỷ,  đoán đúng  đó, quả là tỏi củ to mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-mau-ac-doc-doc-suc-minh-oan-hang-ngay/chuong-330.html.]
Cố Uyển Ninh cau mày: "Đừng gọi  là phu nhân nữa. Ta và Hầu phủ nhà các ngươi  hòa ly , chẳng còn chút liên quan nào."
Cố Uyển Ninh khẽ hừ lạnh một tiếng.
"Phải,  liên quan nữa. Tỷ tự  thoát khỏi khổ hải,  mà  chẳng dẫn theo chúng , thật chẳng  chút nghĩa khí nào."
Chu Nha Nha than vãn: "Vậy về   gọi tỷ là tỷ tỷ nhé?"
"Tùy ý ngươi, gọi thẳng tên  cũng ."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ."
Tứ di nương gọi hai tiếng,  đó đưa mắt đánh giá cách bày biện trong phòng,  cảm thán: "Cuộc sống của tỷ, thật sự an nhàn sung sướng là thế!"
Cố Uyển Ninh  khẩy: "Dù sống sung sướng,  cũng chẳng dẫn  theo ."
Tứ di nương bĩu môi: "Quả là lạnh lùng vô tình."
Nàng  chẳng cần Cố Uyển Ninh bận tâm đáp lời, cứ thế tự  rót , dùng điểm tâm, ngả nghiêng  ghế,  thể mềm nhũn như   xương cốt,  cất giọng: "Dẫu   đây cũng mặt dày, ngày ngày đến đây ăn nhờ ở đậu ."
Cố Uyển Ninh hỏi: "Hầu gia cho phép   ngoài ư?"
"Ta cứ tự  xem như là   đồng ý ."
"Thế nào gọi là coi như?" Cố Uyển Ninh khóe môi khẽ giật giật, nàng nhắc nhở: "Chu Nha Nha, chớ trách   nhắc nhở , Hầu gia   hạng  dễ bề giao thiệp. Đến lúc chạm  mũi s.ú.n.g mà  trừng phạt nặng nề, thì chớ    mà oán trách ."
"Hắn  thể  khó   ? Đánh chó còn   mặt chủ. Nể mặt sư  của ,  cũng chẳng thể đánh c.h.ế.t  !"
Mèo Dịch Truyện
"Ta chỉ hỏi , hôm nay là  lén lút đến đây,  là    đồng ý?"
"Là  tự  đến." Chu Nha Nha đáp lời, đoạn vội vã xua tay: "Thôi  , chớ nhắc chuyện  nữa. Tỷ tỷ, bao giờ thì khai tiệc đây?"
Rốt cuộc nàng  đến đây chỉ vì tiệc tùng.
Cố Uyển Ninh lắc đầu: "Chỉ  đến chuyện ăn uống, chẳng nhớ những trận đòn roi."
"Dẫu    đến , cứ  ăn cho no bụng ngon miệng ,  hẵng tính . Hơn nữa, trèo tường đối với  là chuyện nhẹ như lông hồng, Hầu gia sẽ  phát hiện  . Hắn cũng chẳng rỗi  mà  tra xét xem   còn trong phủ  . Tỷ tỷ chẳng  cũng  đó , Hầu gia  khi nào thực sự quan tâm đến chúng   chứ!" Chu Nha Nha ung dung thờ ơ .
"Đợi một lát,  sẽ bảo Nhị Nha mang cơm canh , chúng  cùng dùng bữa tại đây."
Để  ngoài  thấy nàng cùng  thất của Từ Vị Bắc ở cùng một chỗ, thì  thể thống gì cho ?