Chương 5
 
Việc hai bên gia đình thông báo để chúng  gặp mặt dường như chỉ còn là hình thức.
 
Điều khiến  nghi hoặc là,  kiêu ngạo như Thẩm Ngọc Kinh,  mà  hề  ý kiến gì?
 
Một  luôn coi thường thế tục như  , cũng  lúc ngoan ngoãn  lời ba  ?
 
 rơi  vòng xoáy nghi vấn…
 
Trong vô thức,   mở  trang cá nhân của . Không  từ khi nào,  bộ bài đăng  ở chế độ hiển thị.
 
Trong tưởng tượng của ,   lẽ sẽ đăng  mấy tin tức tài chính khô khan, hoặc là kỷ lục nhận giải thưởng.
 
Dù  thì so với ,  quá mức chín chắn và trầm , chẳng giống  đồng trang lứa chút nào.
 
Với cái khí chất cấm d.ụ.c và cổ điển đó, nếu   tận mắt trải qua cái đêm hôm đó,  sẽ  bao giờ liên hệ   với những d.ụ.c vọng thế tục …
 
Nghĩ đến đó,   rùng .
 
Anh  quả thực vốn liếng quá hùng hậu…
 
Phi phi! Nghĩ linh tinh cái gì thế !
 
 ép buộc bản  kéo về vấn đề chính, nghiêm túc lướt xem từng bài đăng.
 
Ngoài dự liệu là  đăng khá nhiều các chi tiết đời thường của 
 
Từ mười năm  đến tận bây giờ, mỗi dịp sinh nhật  đều ghi chép cẩn thận.
 
Và trong những món quà hằng năm , luôn  một thứ nổi bật, là một cuốn album da cừu màu hồng.
 
Mẹ  mất sớm, chú Thẩm  bận rộn chuyện  ăn.
 
Chỉ  dịp sinh nhật hằng năm, ông mới bay sang Mỹ thăm .
 
Là ngày 30 tháng 9.
 
Trùng hợp , đó cũng chính là ngày đính hôn của chúng .
 
…
 
“Ngày mai gặp  nhé?”
 
Thông báo bật lên từ mục ghim  WeChat.
 
Nhìn thấy avatar quen thuộc đó, tim  bất giác đập nhanh hơn một nhịp.
 
  hiểu mấy hôm nay     nữa.
 
 cứ như đang mắc bệnh .
 
Mỗi  nhận tin nhắn của Thẩm Ngọc Kinh, tim   đập loạn xạ, nghĩ vẩn vơ nửa ngày.
 
Rồi  vắt óc tìm lý do để trốn tránh.
 
“Ngày mai   , em   mừng sinh nhật… con ch.ó Maltese đẻ lứa thứ hai của bạn học của chị họ bạn  em…”
 
Thẩm Ngọc Kinh: “?”
 
 c.ắ.n tay, hối hận vì tìm cớ quá dở!
 
Tất cả là do đêm qua thức trắng chơi game,  c.h.ế.t mất cả tỉ tế bào não .
 
Anh im lặng một lúc lâu.
 
“Chu Mịch,  nghĩ chúng  nên thẳng thắn  chuyện một .”
 
Anh khẽ thở dài, gọi thẳng qua.
 
Giọng trầm thấp vang lên trong đêm, như tiếng đàn cello róc rách.
 
“Anh ,  lẽ em  thực sự thích . Đối với em,   lẽ là một… rắc rối.”
 
 khựng , phản xạ giải thích:
 
“Không,   rắc rối.”
 
Anh khẽ :
 
“Em  cần an ủi .”
 
“Anh    đủ thú vị,  đủ hoạt bát. Có lúc em  nhiều thuật ngữ chuyên ngành,   theo kịp;  khi  quá cổ điển bảo thủ, một  nhu cầu nhỏ của em   mất  lâu mới  thể tự thuyết phục bản  để đồng ý…”
 
Khoan … thuật ngữ chuyên ngành?
 
Không lẽ là mấy thứ  bịa  đó ?
 
 chợt xúc động, hai mươi năm sống như đồ bỏ,  đầu tiên   tưởng tượng  thành trụ cột của Nam Thiên Môn!
 
Còn “nhu cầu nhỏ”…
 
Dù hiểu nhầm  lớn, nhưng thứ  thấy  cũng  hề nhỏ nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-mich-ngoc-kinh/chuong-5.html.]
 
Tính   vẫn là   lợi nhiều hơn!
 
 là  thành đạt quá giỏi tự kiểm điểm.
 
Nhìn Thẩm Ngọc Kinh sắp tự thao túng bản  đến mức cảm thấy bản   xứng với ,  liền vội vã ngăn .
 
 hắng giọng:
 
“Khụ khụ, thật … em  hề thấy  hài lòng…”
 
Thẩm Ngọc Kinh khựng ,  khẽ bật  tự giễu:
 
“Thật ?”
 
“ mấy hôm nay em đối xử với   lạnh nhạt, hầu như chẳng để ý tới .”
 
“Có lẽ những  trai khác thú vị hơn . Nếu em   chuyện với họ… cũng   gì đáng trách.”
 
 vội vàng giải thích:
 
“Không  ai khác cả!”
 
Một khi mở lời,   nhận   lớp vỏ ngoài lạnh lùng , Thẩm Ngọc Kinh   nhiều suy nghĩ bi quan, nhạy cảm đến .
 
“Không ,   để tâm .”
 
“Chỉ là    nghĩ ngợi.”
 
“Nếu lúc nào em rảnh  thể  cho   em đang  gì,  sẽ yên tâm hơn…”
 
Thực tế thì cả ngày  đều rảnh rỗi.
 
Do dự một chút,  nghĩ cứ tranh thủ báo cáo với  một tiếng chắc cũng  khó.
 
Vì ,  sảng khoái gật đầu đồng ý.
 
Cuối cùng,  còn hỏi :  kiểm tra hôm ,   thật sự hài lòng .
 
 đỏ bừng mặt, gấp gáp gật đầu khẳng định một cách vô cùng chân thành.
 
Anh  u buồn:
 
“ lúc đó em còn  mở mắt.”
 
 cứng ngắc đáp:
 
“Thật … cũng  lén mở vài .”
 
“Vậy… em còn  xem nữa ?”
 
?
 
Haiz,  vốn là   giỏi từ chối.
 
Nên đành rơi lệ mà gật đầu.
 
Những ngày  đó,  thường ôm điện thoại ngẩn ngơ  một .
 
Cùng một giọt lệ cảm động… luôn chảy từ khóe ‘miệng’ xuống.
 
…
 
Lúc nhận  thiệp đính hôn của , Lâm Tiểu kinh ngạc đến mức  rơi cả iPad.
 
Cô  vẫn còn nguyên lớp trang điểm cosplay, lao thẳng đến nhà .
 
“Tao mới chơi xong một ván game mà mày  đính hôn  á?”
 
Cô    từ  xuống , kiểm tra kỹ càng:
 
“Có  ai bỏ bùa mày  đấy?”
 
“Hay là  cái trận  lão Lục úp sọt trong nhà gỗ ném một quả l.ự.u đ.ạ.n diệt sạch bốn mạng, khiến mày nghĩ quẩn ?”
 
“Đừng  cực đoan thế tổ tông của tao ơi! Mất rank thì vẫn leo   mà!”
 
“Còn hôn nhân,  ly dị cũng  thời gian cooldown đó nha!”
 
: “……”
 
Lâm Tiểu bất bình  :
 
“Chú Chu cũng quá đáng, ngày thường cưng chiều mày , mà cuối cùng  giở trò hôn nhân sắp đặt !”
 
“Thật sự  chấp nhận nổi, tao nhất định    chuyện với chú …”
 
 lặng lẽ kéo tay cô  :
 
“Thật … cũng  tệ lắm.”
 
Sau khi  thấy ảnh của Thẩm Ngọc Kinh, Lâm Tiểu bèn đổi giọng, vỗ vai :