10
Lục Ngang cứ kỳ quặc như  mấy ngày liền.
Vẫn kêu, vẫn đói.
  chỉ ngoan ngoãn  bên cạnh   chằm chằm, trong đôi mắt xinh   chất chứa những cảm xúc khó hiểu.
Ngược  khiến  thèm  nhịn  mà chủ động hôn   một bãi nước miếng.
Cả đuôi của   cũng   nghịch đến ướt sũng.
Việc nhà Lục Ngang vẫn , thậm chí còn  ngày càng , trực tiếp nuôi con cá mặn như  ngày càng lười hơn.
  vài   tan  về nhà, Lục Ngang   ở đó.
Lén lút   đang  gì.
Có   thật sự  nhịn  hỏi  :
"Lục Ngang, dạo    gặp chuyện gì  vui ?"
Ma tộc đang giúp  giặt tất lúng túng : "Không  gì, chỉ là hình như   tìm   nhà của  ."
 ngạc nhiên.
"Thật á,  thì  quá ,  cần  xin nghỉ phép  cùng  xác nhận , hoặc là nhận họ hàng gì đó ?"
"Không cần,  tự  , chỉ là..."
Anh  vắt chiếc tất ướt sũng,  đầu  , môi mỏng mím chặt.
"Tống Ngư,   thể  ngoài vài ngày  ?"
 chùng lòng,  chút   để Lục Ngang rời .
Ngoại hình của  , cử chỉ của  , cũng như khí chất cao quý toát  từ  .
Tất cả những dấu hiệu  đều cho thấy, Lục Ngang chắc chắn   là Ma tộc hạ cấp.
 mơ hồ đoán   đây    thể là công tử nhà giàu, chỉ là do tai nạn mất trí nhớ nên   mua về.
Nhỡ        nữa thì ?
Nhỡ   nhớ  chuyện gì đó  chê  là  bình thường thì ?
Nhỡ   nhận  khác  chủ nhân thì ?
...
   vất vả lắm mới tìm   nhà,    thể nhẫn tâm giữ   .
Không hiểu ,      cứ buồn bã như .
Cuối cùng  thở dài.
"Vậy   ."
Sự đồng ý của  khiến Lục Ngang  bất ngờ.
Cậu   , ánh mắt sâu thẳm,  nghiêm túc : "Tống Ngư,  nhất định sẽ  ."
"..."
  tin lắm.
 tối nay,  đương nhiên sẽ  dễ dàng để Ma tộc  rời  như .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
  gỡ gạc  chứ.
Mua   tốn bao nhiêu tiền,   thể chỉ hôn hít ôm ấp hoặc là để    việc nhà cho  .
Ít nhất cũng  "ăn thịt" chứ.
11
Vì   cố tình hung dữ đẩy   lên giường, giả vờ thô lỗ  lệnh từ  cao.
"Nhanh cởi quần áo ,   hầu hạ  một đêm mới  ."
"Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-nhan-toi-khong-benh-toi-chi-muon-an-em/p6.html.]
Lục Ngang ngoan ngoãn cởi áo,  ánh đèn vàng ấm áp trong phòng ngủ,  hình  đẽ lộ   sót chút nào.
Tám múi cơ bụng, eo thon săn chắc.
Đường nhân ngư kéo dài đến chỗ bí ẩn trong quần ngủ.
 nuốt nước bọt ừng ực, tim đập như trống dội.
Âm thanh nhất thời còn lớn hơn cả tiếng kêu rên của Lục Ngang lúc .
"Cởi xong ."
"Quần, quần cũng cởi , một ma tộc  là   tự giác chứ?"
"Tống Ngư."
    động đậy, mà là nhướng mắt  thẳng  .
Rồi kéo tay  đặt lên dây rút của quần.
"Em cởi giúp  , bởi vì tất cả của  đều là của em."
"Chủ nhân."
Cách xưng hô mang ý nghĩa thần phục , khiến chân  mềm nhũn .
Run rẩy đưa tay .
...
Một đêm mây mưa.
May mà hôm  là thứ bảy,   cần lo dậy  nổi  trừ tiền chuyên cần.
Chỉ là khi  mở mắt , Lục Ngang   còn nữa.
Bữa sáng   chuẩn  sẵn, quần áo cũng   gấp gọn gàng.
 sờ sờ đôi môi  cắn sưng, trong lòng nhất thời trống rỗng.
Mơ mơ màng màng  ở nhà hai ngày,  đó tiếp tục  con trâu con bò   đúng giờ để lấy hai trăm nghìn tiền chuyên cần.
Ngày tháng trôi qua tẻ nhạt và mệt mỏi.
Chỉ thỉnh thoảng phát hiện trong nhà  một vài món đồ nhỏ của Lục Ngang để ,  sẽ  chằm chằm một lúc, cả  toát  vẻ uể oải.
Cũng     và  nhà  nhận  ?
Người nhà  đối xử  với   ?
Cậu   khôi phục trí nhớ ?
Nửa tháng ,   còn   ?
Haizz.
Lục Ngang đúng là giống hệt mèo tam thể.
Bỏ rơi chủ nhân một cách dễ dàng.
Biết thế  nhốt Ma tộc  ở nhà, ngày ngày sưởi ấm giường và giặt tất cho  .
Cho đến vài ngày  nữa.
Hôm đó   đến công ty, thì  loáng thoáng đồng nghiệp ở bàn  việc bên cạnh đang bàn tán về một tin tức bát quát mới mẻ nào đó.
"Mọi   tin gì ,  mất tích của Lục Thị   tìm thấy ."
" cũng xem tin tức , tiếc thật, một đại gia giàu  như  mà   đối thủ cạnh tranh hãm hại đến mất trí nhớ, nhưng    chữa khỏi ."
"Vị đại gia đó tên gì nhỉ?"
"Lục Ngang, còn là một Ma tộc cao cấp hiếm gặp nữa chứ."
!
 đang  ngẩn  chợt ngẩng phắt đầu lên.
Cái gì cơ?
Lục Ngang?