Nhân viên chăm sóc khách hàng   là sớm nhất,  mà  chờ dài cổ đến tận nửa tháng.
Trong  thời gian ,   thúc giục giao hàng, nhưng nhân viên chăm sóc khách hàng  lờ  .
?
Chẳng lẽ vì   trả ít tiền hơn lúc mua Lục Ngang nên  đối xử lạnh nhạt thế  ?
Đánh giá một !
May mà nửa tháng , cửa nhà  cuối cùng cũng   gõ.
Hôm đó, bên ngoài cửa vang lên một giọng  trầm thấp.
Nghe  quen.
"Mỹ nhân hệ Ma tộc mà cô đặt  đến, xin hãy ký nhận."
 vội vàng xỏ dép lê  mở cửa.
"Đến đây, đến đây."
  mở cửa,  liền c.h.ế.t sững.
"Lục... Lục Ngang?"
Lục Ngang đang   cửa.
Anh mặc một bộ vest thẳng thớm, trông  đắt tiền, khuôn mặt vẫn  trai như .
  toát  vẻ mạnh mẽ, sắc bén của   địa vị cao mà  đây   từng thấy.
Lúc ,  đang  chằm chằm   như oan hồn hiện hình.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Tống Ngư, em dám bỏ rơi ?"
15
Xong đời .
Bị tóm .
 vội vàng định đóng cửa , giả vờ như  đang mộng du, nhưng Lục Ngang  bước thẳng  nhà.
Anh  dùng nhiều sức, nhưng  ép   tường.
"Chạy cái gì?"
"Bỏ rơi   đủ, còn  mua Mỹ nhân hệ Ma tộc khác?"
"Tống Ngư, lúc  rời , đáng lẽ  nên dùng dây xích chó trói loại chủ nhân vô lương tâm như em  mang theo bên ."
Anh lạnh lùng đe dọa, một tay còn bóp cổ .
Như đang đo xem cần dây xích chó dài bao nhiêu để trói  .
Chỉ là...
Hừm hừm...
Giữa những lời đe dọa hung dữ của mỹ nhân hệ ma tộc  xen lẫn một âm thanh khó chịu đựng nổi.
Kéo dài và quen thuộc.
!
 đang nhăn mặt định dập đầu xin tha thì bỗng nhiên   với vẻ  thể tin nổi.
Anh kêu hừm hừm, chứng tỏ  đang đói.
Cũng chứng tỏ   hôn , ôm , thậm chí  những chuyện khác nữa.
Vậy nên,   hề  trả thù .
 lập tức hết sợ, cố gắng nhịn  :
"Hay là  hôn em một cái  hãy mắng tiếp nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-nhan-toi-khong-benh-toi-chi-muon-an-em/p8.html.]
"..."
Bị  thấu, sắc mặt Lục Ngang  khó coi,  ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt lúng túng.
"Ai thèm hôn em?"
" mà  đang kêu hừm hừm  kìa, em là chủ nhân của ,  thỏa mãn  chứ."
"Vậy mà em còn bỏ rơi ?"
Lục Ngang bực bội , nhưng bàn tay đang bóp cổ   buông .
 vội vàng đưa tay ôm lấy cổ , mềm mỏng dỗ dành Mỹ nhân hệ Ma tộc của .
"Không  bỏ rơi , chỉ là em   về  phận thật của  thôi."
"Chủ yếu là sợ  khi  khôi phục trí nhớ, sẽ  vui vì  em nuôi dưỡng    trả thù em, nên em mới chạy."
Nghe , Lục Ngang cũng giải thích: "Không hề  trả thù em."
"Anh chậm trễ    là vì  quá nhiều việc  xử lý, bây giờ  xử lý xong,  liền  tìm em, kết quả em  chuyển nhà ."
"Cho   điều tra, mới phát hiện  em còn mua một Mỹ nhân hệ Ma tộc khác  mạng."
"Chủ nhân, em   là chỉ nuôi   thôi mà?"
Giọng  lạnh nhạt, nhưng  lộ  vẻ tủi .
Mí mắt   cụp xuống, ngay cả đuôi mắt cũng  hình dáng  , vẻ mặt đáng thương khiến  mềm lòng.
"Em mua   về để  việc nhà."
"Đấy đều là việc của , đầu óc bọn họ  thể học  tám món ăn lớn trong hai ngày ? Có thể quét nhà sạch sẽ ? Có  sưởi ấm giường ?"
 do dự: "Những việc khác thì  , nhưng với  phận hiện tại của , liệu  còn thích hợp để giặt quần lót cho em ?"
Lục Ngang  lạnh.
"Sao   thích hợp? Anh thấy  thích hợp."
"Mỹ nhân hệ Ma tộc khác  giặt sạch sẽ, thơm tho như  ?"
"..."
Một vị tổng tài lạnh lùng giặt quần lót phiên bản đời thực.
  nhịn  .
"Được ,  , chỉ cho  giặt thôi, hôn một cái nào, em nhớ  lắm."
Lục Ngang lúc  mới hài lòng cúi đầu xuống.
"Anh cũng nhớ em lắm."
 ngay  khi  kêu hừm hừm định hôn ,  bỗng nhiên nhớ  một chuyện.
Chuyện lớn.
Vội vàng né tránh nụ hôn của .
"Chờ , em   tìm nhân viên chăm sóc khách hàng để  tiền, nếu  Mỹ nhân hệ Ma tộc thứ hai  nhận  hàng thì thôi, tiền của em cũng mất luôn."
" ,   Mỹ nhân hệ Ma tộc đó bây giờ  an   nữa, lỡ    bắt  thì ."
"..."
Sắc mặt Lục Ngang tối sầm, giật lấy điện thoại của  ném sang một bên,  bế thẳng   phòng ngủ.
"Anh    ."
"Chuyện  tiền mai hỏi ."
"Chủ nhân,  đói lắm , tối nay  ..."
(Hết chính văn)