Ông  nhận  sự  mặt của  mà chỉ   mộ bố   và lặng lẽ  chuyện với họ.
 
Lời  như một lưỡi d.a.o sắc bén, từng nhát từng nhát cứa  tim .
 
“Nếu năm đó  xảy  chuyện, hai nhà kết thông gia thì   mấy. Đáng tiếc gần mười năm trôi qua,  thứ   đổi nghiêng trời lệch đất. 
 
Bạch Sâm đối với ai cũng đều lịch sự nhã nhặn nhưng  cứ dán chặt mặt  cô bé. Đều là  từng trải ,  thể giấu   . bệnh viện cần trợ lực. Mối quan hệ chú cháu,   ngoài cũng   ho gì.Đều là nghiệt duyên.”
 
Giọng ông dần nhỏ .
 
Sau khi ông ,  quỳ xuống  bia mộ, nhẹ nhàng vuốt ve tên của bố , nước mắt  tiếng động trượt dài.
 
   sai ?
 
 tự hỏi lòng , nhưng câu trả lời  càng ngày càng mơ hồ.
 
Buổi diễn thuyết thứ hai của trường,  ngoan ngoãn  .
 
Không  vì học phần mà chỉ đơn giản là đầu óc  quá hỗn loạn.
 
  dám về nhà, sợ chạm  ánh mắt   và cũng  dám về ký túc xá, sợ  thấy những bức ảnh .
 
Lần đầu tiên  vì tâm tư của  mà cúi đầu thật sâu.
 
Thật đáng  hổ, đáng thẹn, nên  giấu .
 
[Tiểu Tử,  vẫn  chứ?]
 
Bạch Húc    xích  gần từ lúc nào mà đưa điện thoại cho ,   học theo thủ ngữ một cách gượng gạo: [Xin .]
 
[Hôm qua    những lời  quá đáng, hy vọng   thể tha thứ cho .]
 
Ánh mắt   thật sự chân thành, nhưng     tâm trí để bận tâm đến  .
 
[Không  chỉ coi là chơi đùa thôi ?]
 
Anh  ngượng ngùng gãi đầu.
 
[ cũng nghĩ là .]
 
[ hôm qua chú  đánh  một trận,  mới nhận .]
 
[Cậu  để ý đến , còn đau hơn cả nắm đấm.]
 
[Cậu  thể cho  một cơ hội để chuộc tội ?]
 
 buồn bã ngẩng đầu,  lên bục.
 
Trên biển tên  Bạch Sâm.
 
Và  đàn ông   biển tên đó, đang mặc một bộ vest,  thẳng tắp ở đó.
 
Anh nhận lấy tràng vỗ tay của cả hội trường và hoa hồng từ con gái của viện trưởng.
 
  cô , Hạ Vân, nữ thần của  ít nam sinh trong trường.
 
[Cậu thấy cô      ?]
 
Dù trong lòng  chút chua xót nhưng  vẫn gật đầu.
 
Cô   .
 
Người như tên gọi, thanh nhã quyến rũ, đoan trang dịu dàng.Đặc biệt là khi  cùng chú nhỏ,  hợp  đến lạ.
 
Chỉ là họ càng hợp thì lòng  càng khó chịu.
 
[Cuối cùng họ cũng ở bên  .] 
 
Bạch Húc gõ chữ : [Chỉ là tặng hoa thôi mà,  đến mức ở bên .]
 
 cũng      câu  là vì mục đích gì.
 
Là thật sự cảm thấy đó chỉ là một chuyện nhỏ.
 
Hay là đáy lòng  chút đen tối, khiến   thể đường hoàng thừa nhận, ánh mắt cô     hề trong sáng.
 
[Cậu   , chú  theo đuổi cô   lâu .]
 
Chú nhỏ  theo đuổi cô   lâu ?
 
[Chúng  đều nghĩ, cuối cùng sẽ là  phụ nữ thế nào hạ gục tiểu thúc,  ngờ  là một  dịu dàng như .]
 
Dịu dàng thật sự   khác với .
 
Anh chắc chắn sẽ  thích loại  như . Nghịch ngợm,   chút tâm tư  xa đen tối.
 
Vậy tại    chọn hai  phụ nữ với tính cách   khác .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chu-nho-con-khong-nghe-thay-gi-ca/chuong-4.html.]
Vậy  đối với  rốt cuộc là gì?
 
[Tiểu Tử,   thể cho  một cơ hội để bù đắp sai lầm ?]
 
[     trong lòng .]
 
    bục, ánh mắt vẫn lạc về một nơi khác.
 
Có một  chuyện  nhất là  nên  .
 
[  tin,  suốt ngày hoặc là  học một  hoặc là ở cùng chú nhỏ,  còn  thể thích ai  nữa?]
 
Chính là chú nhỏ đó.
 
 xoắn vạt áo, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt từ  bục b.ắ.n về phía .
 
Anh ôm bó hoa Hạ Vân đưa.
 
Thật hợp đôi.
 
Ánh mắt    sâu thẳm như  thể nhỏ  mực.
 
 tại  chứ?
 
 cũng  thể giống như .
 
Sáng   "gâu" mà chiều   thể ôm bó hoa do  phụ nữ khác tặng.
 
Có thể nhưng   .
 
  nên  như , giống như một kẻ hèn nhát trong tình yêu. Dù cho kết cục của mối tình ,   kết cục.
 
  cũng   dùng cách  để đặt dấu chấm hết cho nó.
 
[Xin .]
 
 đẩy điện thoại trả  cho Bạch Húc, lén lút chuồn  khỏi hội trường bằng cửa .
 
Sau đó gửi tin nhắn WeChat cho ông: [Những lời ông   đây còn hiệu lực  ạ?]
 
Gió đêm mùa hè đáng lẽ   dễ chịu, thổi  lòng  ngứa ngáy.
 
Chứ   như bây giờ, nhớp nháp phiền não,  nhốt trong lồng hấp nóng bức.
 
Thế nên   về ký túc xá.
 
Khi   khóa cửa, phía  đột nhiên vang lên một tiếng gọi trầm thấp.
 
“Đã về  ?”
 
 giật  mạnh.
 
Khi     thì thấy  đang thong dong   ghế của .
 
Gương mặt quen thuộc  vẫn cao quý lạnh lùng, chỉ là bó hồng champagne trong lòng  khiến  thấy nghẹn ứ trong tim.
 
 bước tới,  ánh mắt mỉm  của , tức giận nhổ bó hoa lên  mạnh mẽ ném thẳng  .
 
Những chiếc gai của hoa hồng cứa  cổ , những giọt m.á.u đỏ tươi lập tức trào .
 
Anh cũng  nổi giận, ngược  còn  càng thêm ngông cuồng.
 
“Tiếp tục .”
 
Anh đẩy đẩy kính gọng vàng, động tác tao nhã điềm tĩnh.
 
 giật hết những bức ảnh  tường ảnh xuống, ném tất cả  .
 
Đến khi giật tấm cuối cùng,  chợt sững sờ.
 
Tấm ảnh hôm qua  : Muốn hôn . Bên   thêm một dòng chữ: Hôm nay  hôn  em .
 
Đó   là nét chữ của .
 
Hôm qua   đến ký túc xá của …
 
Đó   là mơ…
 
“Thích , cô nhóc nhỏ bé?”
 
Anh đúng lúc  đột nhiên  dậy, mặc kệ những vết xước nhỏ   mà tiến đến bóp lấy cằm   hôn .
 
“Em  khiến  đợi  lâu,   ngoan. Tìm Bạch Húc  ? Tiểu Quai, em  nên  chuyện với  đàn ông khác.”
 
 dùng sức đẩy  , thở hổn hển từng  lớn:“Biến thái.”
 
Anh :“Cái danh xưng   hợp với .”
 
“Buông  !”