Trong phòng tập Taekwondo, Tần Dã và Hoắc Cận Hành đang đối diện .
Hoắc Cận Hành chậm rãi thắt chặt chiếc đai đen quanh eo khẽ hạ tay xuống, nhướng mắt về phía đối phương.
Tần Dã ở phía đối diện đang bật nhảy khởi động nóng cơ thể, khi thấy qua, mặt liền hiện lên ý giễu cợt hiệu với .
Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương yên lặng bên cạnh sàn đấu. Thẩm Hoài Xuyên quả quyết: “Lần Tần Dã chắc chắn sẽ thảm.”
Quý Dương cảm thấy kỳ lạ hỏi,“Sao ?”
Anh hất cằm về phía sàn đấu buông tiếng thở dài,“Cứ xem .”
Trong hội quán nhân viên phụ trách quản lý phòng tập Taekwondo đảm nhận vai trò trọng tài.
Thấy hai bên chuẩn sẵn sàng,trọng tài liền bấm đồng hồ và hô lớn: “Bắt đầu!”
“Kihap—–!” Tần Dã ngay lập tức hét lớn giơ chân tấn công phần bụng và eo của Hoắc Cận Hành liền nhẹ nhàng nhấc chân lên đẩy .
“Ai yo!Nhị thiếu gia, đấy!” Tẫn Dã xoa mũi, nhướng mày cợt nhả với : “Tới , tấn công nào, xem tiến bộ hơn ?”
Anh hô lớn tung một đòn đá ngang về phía , ngờ Hoắc Cận Hành vô cùng lạnh lùng và điềm tĩnh chặn đòn tấn công.
Sau nhiều tấn công liên tiếp, thậm chí thể chạm đường viền võ phục của . Ngược Tần Dã gần như kiệt sức, thở hổn hển ,“ nhị thiếu gia, nương tay chút ! Cậu rõ đánh mà.”
Trước đây khi luyện tập, Hoắc Cận Hành vì giữ cho chút lòng tự trọng, cũng như để cảm giác chiến thắng, nên thường tháo nước Tam Hiệp- Trường Giang* cho thắng vài .
*vô cùng rộng lượng, nhân nhượng.
hôm nay gặp đòn phản đòn, một chút nể mặt khiến cảm thấy vô cùng thất bại.
Vẻ mặt Hoắc Cận Hành lạnh lùng, chút biểu cảm : “Dùng hết các tuyệt chiêu ?”
Tần Dã mơ hồ,“Hả?”
“Thế thì đến lượt .”
Anh nhiều lời, trực tiếp tấn công bằng một cú đá xoáy. Đôi chân săn chắc mang theo tốc độ và sức mạnh lập tức khiến Tần Dã đầu váng mắt hoa, loạng choạng lùi về phía .
“ Fuck!” Tần Dã đang mặc đồ bảo hộ, thực đá cũng quá đau nhưng đủ lực để cản đòn, khó khăn lắm mới thể vững , đó ho khan , “Nhị thiếu, chơi thật đấy ?”
Hoắc Cận Hành trả lời, liên tiếp tấn công bằng những cú đá xoáy, đá ngang, đòn tống và cú liên cước trực tiếp ép Tần Dã góc sàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-105.html.]
Tần Dã ngừng kêu la gào .
“Fuck! Fuck! Fuck!”
“Nhị thiếu! Nhị thiếu, điên ! Hoắc Cận Hành!”
“Ui da đau đau đauuuu! Đừng đá, đừng đá nữa, cánh tay, cánh tay đau quá!”
“Đại ca em sai đại ca! Anh chính là đại ca của em! Đại ca! Anh Hành! Anh Hành ơi! Đại ca… Ui da… Á…”
…
Quý Dương bên cạnh sàn đấu đến phát ngốc, hai mắt mở lớn, “ chuồn đây, hôm nay Cận Hành thật sự điên ?”
Thẩm Hoài Xuyên bày vẻ mặt “Cậu xem mà.”
Có phần lo lắng cho Tần Dã, gọi lớn: “Cận Hành!”
Hoắc Cận Hành lập tức dừng , đòn đánh cuối cùng dừng ngay mặt Tần Dã chỉ cách 1cm, khiến dùng hai cánh tay để bảo vệ mặt.
Anh lạnh lùng , từ từ hạ chân xuống.
Nhìn thấy thu chân , Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên cùng thở phào nhẹ nhõm, vội chạy về phía .
Cảm thấy còn nguy hiểm nữa, Tần Dã từ từ mở mắt, xuyên qua kẽ hở của hai cánh tay qua. Thấy thực sự thu chân , cuối cùng cũng dám thả lỏng, xuống sàn đấu, dựa lưng tường.
Anh đưa tay vuốt n.g.ự.c thương , “Vẫn còn sống! Vẫn sống… nhị thiếu gia, đắc tội với ở , đối xử với như ?”
“ nhớ rõ đây từng ” Lồng n.g.ự.c của Hoắc Cận Hành phập phồng, giọng phần run rẩy, “ Cậu cố ý trò quái đản khiến tay của trợ lý thương.”
Tần Dã mặt mày đau khổ, “Ai nha… chuyện đó là đúng, quá đáng, thực sự nên đối xử như thế với một cô gái… còn tái phạm nữa ! Chẳng nhẽ vì chuyện mà tay với nặng như thế?”
Anh vốn định chất vấn nhưng khi ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của Hoắc Cận Hành, bèn nghẹn giọng mà rụt cổ .
Hoắc Cận hành siết chặt hai bàn tay từ từ nhắm mắt .
Người con gái mà trân trọng nâng niu, nỡ cô rơi dù chỉ một giọt nước mắt, thế mà cô chảy máu…
Sau khi bình tâm , hô hấp của Hoắc Cận Hành cũng dần trở lên định, lạnh lùng thốt một câu “Tránh xa cô !”, bỏ .
Thẩm Hoài Xuyên theo .