Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-02-24 11:00:36
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết đầu tiên là Tiếng Anh nên thể dùng sách giáo khoa đầu tiên, nhưng mà Lịch sử Chính trị thì . Tống Hành cúi đầu, đồng ý: “Vâng, cảm ơn cô Từ.”

 

Từ Linh đánh giá thiếu niên đang mắt : “Thật bây giờ em chuyển đến thì chậm, nhưng em thông minh, nền móng cơ bản cũng vững chắc, cô hy vọng em cố gắng một chút để bù đắp kiến thức của một năm, cố gắng cạnh tranh.”

 

Thật Từ Linh thích Tống Hành, khi chuyển đến lớp của thì cô còn vui mừng.

 

Một thiếu niên gọn gàng sạch sẽ, thành tích vượt trội. Tuy Từ Linh chủ nhiệm năm lớp mười của , nhưng khi đó cô cũng từng nhắc đến tên , cho dù tự nhiên xã hội thì đều nhất trong mỗi kỳ thi.

 

Tuy rằng học xã hội một năm, nhưng với năng lực của bản , Từ Linh vẫn cảm thấy thể cạnh tranh vị trí đầu lớp.

 

Tống Hành trả lời: “Vâng ạ.”

 

“Còn em cùng Hạ Thụ…”

 

Anh nâng mắt lên.

 

Thân là chủ nhiệm lớp của Hạ Thụ, Từ Linh chuyện của Hạ Thụ và Tống Hành. Cô châm chước một phen, cuối cùng chỉ thở dài: “Hai các em chú ý một chút, đừng để các bạn học khác hiểu lầm đáng.”

 

Giọng của Tống Hành nghèn nghẹn: “Em hiểu ạ.”

 

Khi trở phòng học thì tiết học sắp bắt đầu, đây là tiết lịch sử.

 

Tống Hành định xem chung sách của bạn cùng bàn, nhưng xuống, chạm tay ngăn bàn thì phát hiện điều bất thường.

 

Trong ngăn bàn thêm thứ gì đó.

 

Anh lấy đồ vật bên trong .

 

Đó là một chồng vở, bìa vở là hình vẽ hoạt hình, màu sắc khác . Phía “Chính trị” và “Lịch sử”.

 

Phía vở là quyển sách Lịch sử, bọc bởi bìa sách hồng nhạt. Tuy tên nhưng trang bìa lót bên trong vẽ một cành cây xanh nhỏ.

 

Hô hấp Tống Hành ngừng .

 

Anh kìm ngẩng đầu lên bóng dáng của nữ sinh đằng .

 

Cô gái đầu mà vẫn duy trì tư thế lúc , đuôi ngựa dài mềm xốp, an tĩnh đến nỗi giống như từng tới đây.

 

Tống Hành vuốt hai cái lên cành cây nhỏ, khẽ cong môi mở sách .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-11.html.]

Ở hàng phía , Hạ Thụ : “Vũ Thuần, hôm nay tớ quên mang sách lịch sử, cho tớ mượn xem với.”

 

“Quên mang?” Cố Vũ Thuần sững sờ: “Sao tớ nhớ là tớ thấy nó trong hộc bàn của mà? Có để quên ở chỗ nào ? Để tớ tìm giúp…”

 

“Tớ quên thật mà.” Hạ Thụ cản cô .

 

Chiếc gương đặt bàn phản chiếu bóng dáng của thiếu niên, đang lật sách. Cô lẳng lặng cúi đầu trộm , hiểu trong lòng vui phơi phới.

 

 

Buổi tối lúc tan học, tuyết cũng ngừng rơi.

 

Nền tuyết trắng xóa, ánh đèn sân trường biến đất trời thành màu vàng ấm áp. Sau khi tuyết rơi hết, khí trở nên tươi mát, khắp lồng n.g.ự.c đều chút mùi ngọt lành của tuyết.

 

Trước , khi học ở lớp tự nhiên thì mỗi tan học, Tống Hành lập tức đến nơi hai hẹn ở ngoài cổng trường để đợi cô. Không cùng lớp nên thời gian tan học cũng khác, cho nên thể tránh khỏi việc chờ .

 

Hiện giờ học cùng lớp nên cũng tiện hơn nhiều.

 

Đám đông tan học nối đuôi khỏi cổng trường. Dọc theo đường , Hạ Thụ cùng Tống Hành ánh mắt chằm chằm.

 

Tống Hành nhận cho nên lẳng lặng cách xa cô một chút, thế nhưng mắt thì vẫn dõi theo cô.

 

Số quan hệ thật sự của Hạ Thụ và Tống Hành chỉ đếm đầu ngón tay, ít thì bọn họ là quen, mà phần lớn thì đều nghĩ rằng hai em.

 

Trước , khi cô và Tống Hành học cùng lớp thì cũng thường xuyên cùng như . Lúc đó hỏi Hạ Thụ, cô chỉ đáp: “Bọn ở cùng một nơi, cho nên cùng .”

 

“Ở cùng nơi” nhiều nghĩa. nhờ quan hệ chị em giữa Mã Tuấn và Hạ Thụ, nên lâu ngày cũng thầm cho rằng Tống Hành là họ của Hạ Thụ.

 

trai của cô.

 

Cô Từ sai. Hiện tại hai còn là những đứa trẻ năm, sáu tuổi, vài thứ hiểu theo nghĩa khác con mắt của những xung quanh.

 

Hiểu lầm ảnh hưởng gì cả, nhưng những lời đồn lung tung thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cô. Vì cô, nên tránh một chút.

 

Hạ Thụ đầu, chuyện với thì mới phát hiện cách cô hai bước, cô hỏi: “A Hành?”

 

Tống Hành dừng bước.

 

Đường sân trường lúc tan học nhiều , cô chỉ cho rằng đám đông chen ngang, cô cong mắt hạnh trong trẻo: “Cậu chen đến đây .”

 

“Ừm.” Nhìn cô như , dám tiếp tục cách xa, chỉ : “Người nhiều quá.”

Loading...