Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-02-24 11:01:03
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Mẫn Quân đang rửa hoa quả trong bếp, bưng đĩa hoa quả tới, đến sáng bừng gương mặt: “Thanh Thành dù cũng bằng Đế Đô, chú chỉ thôi! 30 năm cháu cũng thấy chú bảo , đến bây cũng thấy chú !”

 

Người lớn trong phòng đồng thời vang. Tiếng lẫn với tiếng động nhỏ truyền tới từ TV, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt!

 

Mã Tuấn theo phía Hạ Mẫn Quân phòng khách, qua cũng vui vẻ, xuống bên cạnh thiếu niên nhà họ Thẩm, đưa một quả lê ướp lạnh cho : “Anh Hoài Xuyên, ăn thử , ngọt lắm!”

 

“Cảm ơn!” Thiếu niên mỉm nhận lấy.

 

Ánh mắt của Mã Tuấn liếc sang thiếu niên yên lặng chếch phía Hạ Thụ, đáy mắt một tia miệt thị thoáng qua.

 

Lúc Hạ Mẫn Quân chợt nhớ cái gì, kéo Hạ Thụ sang, với : “A, đúng , Tiểu Mộc vẫn quen với Hoài Xuyên ? Vừa nãy cho Hoài Xuyên chuyển đến Nhất Trung đúng , Tiểu Mộc nhà bọn cháu cũng học ở Nhất Trung, thể cho hai đứa nhỏ trò chuyện nhiều một chút.”

 

Lúc bà kéo Hạ Thụ để ý tới Tống Hành đang giữa hai .

 

Bị chen lấn, Tống Hành yên lặng lùi góc.

 

Hai vợ chồng nhà họ Thẩm cũng lên: “Nói đúng lắm, Tiểu Mộc, tới đây.”

 

Mẹ Thẩm mỉm gọi Hạ Thụ tới, để cô xuống bên cạnh Thẩm Hoài Xuyên, giới thiệu: “Tiểu Mộc , đây là con trai của dì, Hoài Xuyên, cùng tuổi với cháu, cần chuyển trường, định sẽ tới Nhất Trung, hai đứa chuyện !”

 

Mấy lớn mắt mũi, mũi tim. Hạ Mẫn Quân : “Tiểu Mộc, cháu cứ chuyện với tiểu Xuyên, tùy ý tâm sự.”

 

Hạ Thụ ngơ ngác, tiện từ chối, gật gật đầu.

 

Trước mặt là khung cảnh vui thiết, lâu Tống Hành mới thu hồi ánh mắt từ cô gái, môi mỏng khẽ mím .

 

Anh giúp gì ở đây, nhân lúc ai chú ý, lặng lẽ lên tầng. Trường hợp như cần đến . Nếu như cần gì đó thì chính là vờ như hề tồn tại.

 

 

cũng là đầu gặp mặt, tuy là tùy ý tâm sự nhưng cũng khỏi hổ.

 

Sau mười mấy phút, trò chuyện với Hạ Thụ đổi từ Thẩm Hoài Xuyên thành vợ chồng họ Thẩm và Thẩm lão .

 

Thẩm lão đôn hậu: “Tiểu Mộc năm nay bao nhiêu tuổi ?”

 

“15 tuổi ạ.” Hạ Thụ dịu dàng : “ cũng sắp đến sinh nhật 16 tuổi của cháu .”

 

“Ồ… Bao giờ sinh nhật ? Ông cần mau chóng chuẩn quà cho Tiểu Mộc mới .”

 

“Ngày 25 tháng 12 ạ. Ông cần tặng quà cho cháu , cháu tấm lòng của ông là .”

 

Thật vài phần yên lòng, ánh mắt vẫn luôn hữu ý vô tình liếc sang cầu thang đằng .

 

Không thấy A Hành nữa

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-13.html.]

 

Thẩm lão : “Là lễ Giáng Sinh ?”

 

“Vâng ạ.”

 

Hoài Xuyên năm nay cũng 16 tuổi, nhưng sinh nhật tháng 6, xem vẫn là Hoài Xuyên lớn hơn một chút.”

 

Bỗng nhiên so sánh với Thẩm Hoài Xuyên, nụ của Hạ Thụ chút cứng , thoáng qua thiếu niên bên cạnh.

 

Dường như Thẩm Hoài Xuyên cũng thấy hổ, cúi thấp đầu, im lặng gì.

 

Hạ Thụ nên trả lời gì, duy trì nụ , trả lời, đầu ngón tay miết nhẹ vạt áo đè nén lo lắng.

 

Thừa dịp Thẩm lão sang chuyện với ông cụ Hạ, Hạ Thụ nhỏ giọng hỏi Hạ Mẫn Quân: “Cô ơi, cháu thể về phòng ?”

 

“Để ?” Hạ Mẫn Quân khẽ nhíu mày: “Khách khứa vẫn còn ở đây, cháu như thế lễ phép lắm. Hơn nữa cháu xem lớn đều đang chuyện, Hoài Xuyên lẻ loi một , cháu tiếp Hoài Xuyên .”

 

“Cháu…” Hạ Thụ tình nguyện.

 

Cô còn chép xong vở Địa lý cho A Hành .

 

Cô cắn môi dối: “Cháu vẫn xong bài tập.”

 

“Bài tập cần vội, cùng lắm thì tối nay ngủ muộn một chút, một tí là xong. Đã nhiều năm nhà ông Thẩm mới tới đây, cháu chút đạo đãi khách, hiểu chuyện một chút.”

 

Nhận vẻ khác thường của con gái, Hạ Hùng Hải bình tĩnh giải vây: “Tiểu Mộc.”

 

Hạ Thụ sang ông .

 

“Con rửa thêm hoa quả .”

 

Ông kín đáo nháy mắt với cô, Hạ Thụ hiểu , ánh mắt lập tức sáng ngời, ôm rổ hoa quả trống rời cực nhanh.

 

“Anh!” Hạ Mẫn Quân nhíu mày.

 

Hạ Hùng Hải , lắc đầu với bà , im lặng trấn an bà .

 

Dưới tầng tiếng vui vẻ, tầng yên lặng một tiếng động.

 

Trong phòng ngủ ở hướng Đông tầng hai, Tống Hành về phòng liền bàn học bài thi.

 

Ánh đèn bàn học chắn bởi ngăn tủ thấp nhất, tia sáng chiếu sang từ góc bên trái của .

 

Ánh sáng vàng chiếu xuống giường, vẽ bóng của . Mắt thiếu niên trắng lạnh, đồng tử bình tĩnh xuống, từng cọng lông mi dài rõ nét ngay ngắn.

 

Anh nghiêm túc, cả tựa như trong đề thi, công thức giấy chặt chẽ chỉnh tề. Chỉ là ngòi bút cứ thỉnh thoảng dừng .

Loading...