Việc Hạ Thụ Diane gây khó dễ còn Vương Nam đẩy thương nhanh lan truyền khắp Hoa Nhất, gây nên một trận náo động.
Buổi chiều trở công ty, dọc theo đường Hạ Thụ nhiều đồng nghiệp hỏi han quan tâm. Hạ Thụ kể chuyện xảy , cảm ơn, bản với từng một, đám mới dần dần tản .
Buổi sáng rời vội vàng, công ty xảy chuyện gì Hạ Thụ đều . Cũng là nhờ đồng nghiệp mới việc ghi âm hôm nay của Danie hủy bỏ.
Mà buổi chiều khi Diane đến tin đó thì hầm hầm chạy đến bộ phận âm thanh cãi với Vương Nam một trận.
Nghe tình hình lớn đến mức tổng giám đốc Tạ mặt nữa.
Sau khi thành công việc buổi chiều thời hạn, Hạ Thụ đến văn phòng của Abel.
Abel cẩn thận hỏi rõ tình hình vết thương của cô, xác nhận cô vấn đề gì, nỗi canh cánh trong lòng mới buông lỏng, chợt oán giận: “Vương Nam cũng thật là trơ trẽn, mụ nội nó, bản trâu ngựa thì thôi còn dám sai khiến của , thật sự nghĩ xem với dáng vẻ xí đó xứng .”
“Còn cô nàng Diane , cứ tưởng quyền quý lắm bằng! Chỉ là một nghệ sĩ bên phương Tây, còn bước nửa bước giới giải trí Trung Quốc mà bắt đầu vẻ, thật là đáng ghét!”
“Không Tiểu Sấu, hôm nay em đúng, về nếu gặp việc như thế thì sợ, cứ cứng rắn lên! Ở khắp Hoa Nhất nếu ai sai khiến em thì cứ kêu đó tìm ! Tạ Phong cũng thế! Để xem ai còn dám đụng đến quyền của !”
“…”
Trong lòng Hạ Thụ cảm kích nhưng , khuôn mặt đỏ bừng của cảm thấy . Cố gắng nghẹn : “Em Abel, đừng tức giận, việc qua , chúng cũng đừng nghĩ nữa.”
“Hừ, tức giận! Không giận chút nào!” Abel chỉnh cổ áo sơ mi, th ở dốc: “ , Vương Nam cuốn gói chạy lấy , cũng coi như báo thù cho em, em yên tâm.”
Hạ Thụ ngẩn .
“Ông đuổi việc ?”
“Ừ, nửa tiếng nữa thì , là do tổng giám đốc Tạ đích lệnh, cũng kịp bàn giao công việc . Cũng đáng đời, mặt đại cổ đông mới mà dám cãi ầm ĩ như , là mất mặt tổng giám đốc Tạ .”
Hạ Thụ đoán mệnh lệnh là Hoắc Cận Hành.
Thật Hạ Thụ hiểu việc hôm nay Vương Nam tuy nhưng xử lý như thế thì phần quá nặng. Hôm nay tuy ông đẩy cô một cái nhưng chủ yếu là do ngoài ý .
Cô cũng từng khác qua về tên Vương Nam , ông là bình thường đều nâng cao đạp thấp. Đối với nghệ sĩ ngôi thì nịnh nọt bợ đỡ, đối với cấp là nhân viên, trợ lý thì thờ ơ, hà khắc. Việc hôm nay tuy ngoài ý nhưng bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-134.html.]
Đi cũng .
Cô đồng tình kẻ yếu nhưng đồng tình với kẻ ác.
Loại mặt thì tỏ cung kinh, nhưng ai lòng thật sự xa như một thanh kiếm sắc bén, chỉ chờ đợi cơ hội đ.â.m lòng tự trọng yếu ớt của khác.
Đi khỏi văn phòng của Abel, Hạ Thụ liền chạm mặt Tần Dã.
“Ai u ông trời ạ! Rốt cuộc cũng gặp cô!”
Hình như chạy tới, còn ôm một túi lớn, “ cô xảy chuyện, đầu đụng nên lập tức chạy tới, thế nào ?”
Anh tiến lên xem vết thương trán cô. Hạ Thụ liền vội vàng lui vài bước né tránh.
Bên cạnh là khu vực của bộ phận truyền thông, họ cũng dám thở mạnh một tiếng.
Người gần như đến công ty, Tiểu tần gia trời đất trong giới, đến cả tổng giám đốc Tạ cũng nhún nhường.
Và… Hạ Sấu?
Đây là tình huống gì ?
Hạ Thụ họ thu hút nhiều ánh mắt, gây sự chú ý, bất đắc dĩ : “Anh nhỏ thôi.”
Cô kéo đến một góc khuất: “Sao đến đây?”
“ lo lắng cho cô đấy!” Trong ánh mắt tràn đầy lo lắng, kỹ cô một lượt, căm giận : “Cái tên vương bát đản đẩy thật quá đáng, may mắn Tạ Phong còn xử lý, đuổi ông , Nhị thiếu cũng nể mặt. Cô thế nào? Vết thương nghiêm trọng ? Bác sĩ thế nào?”
“ .” Hạ Thụ nhỏ giọng : “Anh mau về , tất cả còn đang việc, đừng ảnh hưởng đến khác.”
Tần Dã : “Lâu mới gặp cô, khó khăn mới gặp một , cô cần đuổi !”
Quả thật lâu Tần Dã và Hạ Thụ gặp .
Lần cuối cùng họ gặp là ở nhà họ Tần, hai bọn họ đều bận rộn công việc của bản , cơ hội chạm mặt.