Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-03-09 12:36:09
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có đau ?” Hoắc Cận Hành khẽ hỏi.

 

Hạ Thụ định rằng cô đau. trong phút chốc, sự tủi bỗng ập đến, cô tựa n.g.ự.c của , khẽ gật đầu.

 

Động tác của Hoắc Cận Hành càng nhẹ hơn. Sau khi dán xong miếng băng gạc , nở một nụ thần bí với cô: “Anh một cách, thể giúp em đau nữa, em thử ?” Giọng nhỏ dần, yên lặng bỏ tay trong túi áo khoác.

 

Hạ Thụ hành động của , cảm thấy thật khó hiểu.

 

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, từ từ rút khỏi túi, đó chìa mặt cô. Anh còn cố ý dừng hai giây cứ như thể đang dâng lên một báu vật gì đó, mới chậm rãi mở nắm tay , như trẻ con: “Nhìn .”

 

Là một túi kẹo dẻo gấu.

 

Hạ Thụ ngạc nhiên.

 

Khi thấy túi kẹo dẻo, chóp mũi Hạ Thụ bỗng dưng nghẹn ngào.

 

Từ khi nhà họ Hạ nghèo túng, Hạ Thụ cũng ít ăn kẹo dẻo gấu. Vì kẹo dẻo gấu là hàng nhập khẩu, vốn hề dễ tìm, cô qua vài siêu thị nhập khẩu ở Đế Đô mà vẫn tìm

 

Cẩn thận nhận lấy kẹo dẻo, Hạ Thụ kìm nén giọng mũi đang dần nghẹn ngào: “Anh tìm ở đây ? Em tìm lâu mà vẫn thấy.”

 

Thấy cô nhận, Hoắc Cận Hành bỗng vui hơn nhiều: “Thực tìm kẹo dẻo gấu dễ , tìm trong vài siêu thị, đó tìm gói kẹo ở trong một siêu thị nhỏ Đường vành đai phía Bắc.” 

 

Lòng cô càng nghẹn ngào hơn: “Xa , đây là đưa cho em gói kẹo ?” 

 

“Anh cũng gặp em.” 

 

Đã vài ngày gặp cô, một ngày giống như dài bằng ba thu, một giây giống như một năm . Anh thể kiềm chế nỗi nhớ cô nên đến đây.

 

Hạ Thụ vuốt nhẹ đầu ngón tay. Cầm lấy túi kẹo, hốc mắt cô bỗng dưng đỏ au, cô chợt cúi đầu, giống như đang cân nhắc, suy nghĩ chuyện gì đó.

 

Bỗng nhiên cô mở lời: “Hoắc Cận Hành.” 

 

Hoắc Cận Hành ngẩn ngơ.

 

bao giờ gọi như .

 

Dù cho , mỗi khi gọi , cô đều gọi là A Hành, ngay cả tên Tống Hành cũng ít khi gọi.

 

Cô từng rằng gọi cả tên lẫn họ của một thì trông hai vẻ xa lạ với , cô thích như thế. Cô chỉ thích gọi là A Hành ơi. 

 

Anh vốn là A Hành của cô. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-138.html.]

 

Hoắc Cận Hành chuyện , nên im lặng chờ cô mở lời. 

 

Trong khí hanh khô của bầu trời hoàng hôn tháng năm, làn gió nhẹ nhàng thổi qua con đường một bóng

 

Một lúc lâu , Hạ Thụ mới câu : “Sau chúng nên cố gắng đừng gặp nữa.”

 

“…”   

 

Ánh mắt Hoắc Cận Hành d.a.o động.

 

Trong nháy mắt, trái tim như treo lơ lửng trong một hố sâu thẳm đến mức thấy đáy, chẳng hướng tới . Sau một im lặng, hỏi: “Em ?”

 

Giọng của dần khô khốc: “Hạ Thụ, xảy chuyện gì thế em?”

 

Hạ Thụ cúi đầu

 

Nhớ tới tin tức mấy ngày bay đầy trời, tim bỗng đập nhanh, mở lời, thử thăm dò Hạ Thụ: “Anh với Tương Nguyệt Viện… Không gì. Tin tức đó là giả.”

 

“Em chứ.” Hạ Thụ .

 

Cô ngẩng đầu lên, chằm chằm, nước mắt trào nơi hốc mắt, nhưng vẫn nở nụ : “A Hành, em giữa hai gì hết, em vẫn tin .”

 

“Vậy thì vì …”

 

Mấy ngày nay, tin đồn giữa và Diane, Hạ Thụ đều cả.

 

Mà những gì cô nhớ nhất, là những lời Tương Nguyệt Viện trong chương trình, cũng chuyện bác bỏ tin đồn, thanh minh, càng chẳng là những tin tức thật giả lẫn lộn mạng.

 

Từ đầu đến cuối, cô chỉ nhớ kỹ mấy từ — “ xứng”, “trèo cao”, “tự đa tình”…

 

Vừa ở tiệm cơm Hiên Dương, điều khiến cô cảm thấy tủi và khổ sở là những lời nhục mạ, chửi bới của nữ sinh , ánh mắt xem thường của những xung quanh, cũng chẳng vết thương đau buốt trán.

 

Mà là vài câu của nữ sinh , cài câu đó giống như xé toạc bộ tấm che vô hình nữa của cô, khiến cô thể lừa dối nữa.

 

“Mày định ? Muốn ở bên Dịch Hiên, mày cũng xứng ! Mày là vùng khác, phòng, tiền, cái gì cũng đều , mày bám víu Dịch Hiên ?” 

 

“Mấy đứa con gái giống mày tao thấy nhiều ! Đơn giản là mày gả cho một ở Đế Đô để trèo lên cành cao chứ gì! Tao cho mày , mày khả năng đó! Nhìn dáng vẻ của mày , mày xứng!”

 

Không xứng, xứng, xứng.

 

Những từ đáng sợ .

Loading...