Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-03-09 12:36:17
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực Hạ Thụ cũng hiểu , bây giờ cô và Hành cùng một thế giới. Ngày hôm đó, tuy lời của ba tàn nhẫn, nhưng đó là một lời khuyên đúng đắn.

 

Thế nhưng cô vẫn nuôi hy vọng, nửa cố gắng đuổi theo, nửa thì thuận theo tự nhiên, nhằm rút ngắn cách giữa bọn họ. 

 

khi câu “Không xứng”, sự hy vọng trong cô đánh bại, khiến cô thể suy nghĩ .

 

Lẳng lặng , Hạ Thụ dần nghẹn ngào, cô cố gắng để cho giọng run rẩy: “A Hành, em xin .”

 

Từng giọt, từng giọt nước mắt rơi xuống: “Từ lúc hai gặp , em nguyện vọng, tâm tư của . Là do em luôn yếu đuối, là em đối xử với , cứ trốn tránh mãi. Trái em nên rõ ràng với từ sớm.”

 

Hoắc Cận Hành cô.

 

“Câu hỏi ngày đó của , bây giờ em trả lời — em yêu .”

 

Em vẫn luôn yêu từng giây, từng phút, từng khoảnh khắc.

 

Hốc mắt Hoắc Cận Hành bỗng nhiên đỏ lên, yết hầu chuyển động. 

 

Rồi cô tiếp: “ con chỉ sống vì những hoài niệm, chúng luôn tiến về phía . Anh cũng thể hiểu , em còn là em lúc 16 tuổi, cũng chẳng lúc 17 tuổi, thật cả hai đều còn là thích hợp nhất với đối phương.”

 

nức nở hai tiếng, cố gắng kiềm chế dòng nước mắt đang tuôn rơi, nhưng ngặt nỗi những giọt nước mắt cứ rơi mãi, rơi mãi, càng rơi càng nhiều như một dòng thác mà cô cách nào kiểm soát , “Cho nên, A Hành, hãy rời khỏi nơi , chứ? Thật xin , là do em thất ước.”

 

Vốn chật vật như mặt , Hạ Thụ lấy tay lau nước mắt, đó cô dứt khoát xoay như chạy trốn. 

 

“Hạ Thụ!” Hoắc Cận Hành cuống quýt tiến lên vài bước, giữ cổ tay cô .

 

“Thích hợp!” Lúc , đàn ông còn giữ dáng vẻ trầm tĩnh khi , giọng chứa đầy sự hoảng sự,  đôi tay lạnh lẽo của run rẩy, “Thích hợp… Hạ Thụ, em là thích hợp nhất! Em vốn gì, em hiểu lý do lúc rời , em hiểu hết!”

 

Anh cần em, chỉ cần em.

 

Em thể đối xử với như , em thể bỏ rơi như thế !

 

“A Hành , đừng ồn ào nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-139.html.]

Khuôn mặt Hạ Thụ ướt nhẹp, cô nhẹ nhàng tránh khỏi tay , nhưng .

 

Vì thế, cô chỉ thể , thẳng mắt : “A Hành, em .”

 

Đôi mắt chỉ phản chiếu hình bóng cô gái yêu, đôi mắt hạnh của cô bỗng đỏ lên, mà cô còn cố gắng mỉm với .

 

Hạ Thụ tiếp lời: “Người mặt , là Hạ Thụ của . Lâu em còn tập cello nữa, học hết cấp ba, em cũng học đại học, em nhà cũng chẳng bằng cấp, ba em nợ nần nhiều, em cái gì cả, cuộc đời em hỏng bét , em còn là thích lúc nữa.” 

 

Hạ Thụ đó, ngã xuống từ bảy năm , chẳng thể nào che chắn cho khỏi phong ba bão táp nữa, cũng là bóng râm che mát cho những ngày hè.

 

Bây giờ cô là Hạ Sấu.

 

Giống như một dòng chảy, hình dạng, cô là cô của .

 

Anh như thế, đáng ở với hỏng bét như em.

 

“Là em!” Giọng điệu của Hoắc Cận Hành che giấu nổi sự nghẹn ngào, kéo cô trong lồ ng ngực, đôi tay ôm cô cũng run rẩy: “Là em, vẫn luôn là em. Những chuyện , do em, cũng liên quan gì đến em cả. Anh thể bảo vệ em, lúc em thể bảo vệ , bây giờ cũng khả năng che chở em. Hạ Thụ, xin em đừng đẩy , hãy cho một cơ hội để bảo vệ em, ?”

 

em trở thành chỉ che chở……” Tiếng nức nở của cô như chợt vỡ tan, cô thành tiếng trong lồ ng n.g.ự.c , bàn tay nhỏ bé cầm lấy vạt áo

 

từng quang minh chính đại , kề vai sát cánh với , chứ mãi mãi ở phía , liên lụy đến , còn chịu trách nhiệm che chở cho cô.

 

Thật sự khó…Thiếu niên của cô ngày càng xuất sắc, nhưng vì lý do gì mà bản càng ngày càng tồi tệ.

 

nên dáng vẻ như .

 

Nếu , cô dùng dáng vẻ nhất để lời tạm biệt . Cô như nên ở bên cạnh .

 

……

 

Trên con đường yên tĩnh , thiếu niên áo trắng ôm chặt cô gái, mặc cho cô vùng vẫy.

 

Một làn gió thổi qua, cho lá cây xào xạc, xào xạc.  

 

Ở phía cuối ngã tư đường, ai để ý đến một chiếc xe thể thao màu vàng yên tĩnh đậu ở đó. Người trong xe chằm chằm ngoài cửa xe thật lâu, cũng nên phản ứng thế nào.

Loading...