Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-03-10 04:32:57
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hạ, Sấu, ở, ?”

 

“…” Nghe giọng điệu , Abel khụ khụ: “Ai da, đang ghi hình ở Trung Ảnh đó .” Sau đó nhanh chóng cúp máy.

 

Trên đường qua quán thuốc, Tần Dã dừng .

 

Đến Trung Ảnh hỏi thăm, lập tức phòng Cố Vũ Thuần ghi hình.

 

Hôm nay Cố Vũ Thuần ghi hình một chương trình thực tế, tài nguyên do Hạ Thụ vất vả giành .

 

Khi Tần Dã đến, đúng lúc phó đạo diễn xong chuyện sửa kịch bản với cô.

 

Hạ Thụ đến một góc kịch bản, vô tình ngước mắt lên thì thấy một bóng tiến .

 

“Tần Dã? Sao …”

 

Không tại , đường tới đây, Tần Dã vẫn luôn thấy bực bội.

 

trong nháy mắt khi thấy cô, tất cả sự tích tụ đều biến mất, chỉ còn tiếng tim đập thình thịch.

 

Anh gì, bước nhanh về phía ôm cô và lòng.

 

Hạ Thụ khựng .

 

Theo phản xạ điều kiện, giây tiếp theo, cô giơ tay lên tát Tần Dã một cái.

 

Chát!

 

“Ôi!” Tần Dã buông lỏng tay đang ôm cô , nhe răng trợn mắt xoa hai má: “Sao cô đánh ?”

 

Tay Hạ Thụ còn đang giơ giữa trung, mất một lát mới phản ứng bản gì, hổ : “Rất xin …”

 

cắn cắn môi nhỏ giọng : “Thế nhưng tại … Bỗng dưng ?”

 

Tần Dã bản quá đường đột, ho hai cái để che giấu hổ: “ chỉ là thể hiện tình bạn với cô thôi!” Anh lè lưỡi, hì hì tới gần cô: “Thế nhưng , cô đánh , cũng nguyện ý, ha ha.”

 

Hạ Thụ kéo cách với : “Sao ở đây?”

 

Tiết mục ghi hình giữ bí mật, với phận của , tùy tiện xuất hiện ở đây cũng cả.

 

Cũng may chỗ là góc khuất, cũng khá tối căn bản ai, cái ôm mới cũng xảy cực nhanh, ai thấy.

 

tới tìm cô đấy.” Anh ghé sát cô, : “Là cố ý tới.”

 

Hạ Thụ nhíu mày.

 

Cô lo lắng sẽ khác thấy nọ, quan sát bốn phía xung quanh, giọng cực nhỏ: “Tần Dã, nếu việc gì quan trọng thì trở về . Anh cũng thấy đấy, nơi còn nhiều việc, rảnh chăm sóc , chờ rảnh chúng trò chuyện , nhé?”

 

Cô dùng tay đẩy , tay cô căn bản đụng đến, Tần Dã bỗng nhiên bộ che tay xoay “Ui da” một tiếng.

 

Hạ Thụ lơ mơ: “Làm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-142.html.]

 

, thương.” Anh xoay xoay tay, cố ý giả bộ đang đau, mở cổ tay áo của cho cô xem: “Cô xem, cô xem, thật sự thương, lừa cô , đau quá !”

 

Hạ Thụ im lặng.

 

Cánh tay đỏ một mảng, phạm vi lớn, nhưng dấu hiệu bầm tím.

 

Loại vết thương đối với cô cũng xa lạ. Trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh một khác.

 

Ánh mắt cô lâu hơn, giọng dịu một chút: “Sao thế ?”

 

Tuy Tần Dã  tính nhưng vẫn dối: “Tập taekwondo.”

 

Hàng mi cô rủ xuống, nhanh ngẩng đầu , dấu cảm xúc ảm đạm: “Tần Dã, nếu thương thì càng nhanh trở về, nhớ thoa thuốc. Anh bôi bạch dược ba một ngày, sẽ lên nhanh thôi. Hơn nữa cẩn thận một chút, cần gặp .”

 

về.” Anh chìa tay mặt cô, “Cô thoa cho !”

 

Hạ Thụ sững sờ, chớp chớp mắt: “?”

 

“Ừ! ! Cô đụng , cô thoa cho .”

 

Giọng điệu như trẻ con hiểu chuyện.

 

Cô bất đắc dĩ, nở nụ : “Anh đừng náo loạn nữa, thoa cho như thế nào? Hơn nữa cũng thuốc, mau bệnh viện .”

 

!” Anh như cố ý chờ cô những lời , dứt lời liền nhếch miệng nở nụ , thần thần bí bí lấy tuýp bạch dược Vân Nam từ trong túi áo : “Mau mau, thuốc đây, cô bôi cho , nhanh!”

 

“…” Huyệt thái dương Hạ Thụ căng , khó tin tuýp thuốc trong tay .

 

chuẩn mà đến.

 

Nhìn dáng vẻ của , Hạ Thụ cũng hiểu là nếu đạt mục đích thì quyết từ bỏ. Mắt thấy xung quanh ai, cô dứt khoát nhận lấy thuốc vặn .

 

Tần Dã vô cùng sung sướng chìa cánh tay mặt cô.

 

Chất thuốc lỏng phun tay cô, Hạ Thụ đưa tay bắt đầu xoa.

 

Tần Dã “Á” một tiếng.

 

“Đau… đau! Nhẹ tay nhẹ tay, đau đau đau…”

 

“Anh nhỏ thôi.” Hạ Thụ khẽ quở trách: “Có đau ? Đã là lớn còn kêu đau, giống đàn ông chút nào.”

 

“Đàn ông thì cũng đau chứ!” Anh nhe răng trợn mắt, tuy nhắc đến nhưng sự khó chịu trong lòng vẫn quấy phá, nhịn hỏi: “Cô tất cả chỉ là Hoắc Cận Hành?”

 

Tay Hạ Thụ khựng .

 

Anh cúi đầu kỹ vẻ mặt của cô, trong lòng ngũ vị tạp trần.

 

Rất nhanh cô bôi thuốc cho , thuận miệng hỏi: “Nghe vẫn luyện taekwondo, còn dễ thương ?”

 

Một chữ “còn” tựa như bại lộ điều gì đó.

Loading...