Rồi cô tiếp lời: “Hoặc là, nếu cô yêu cầu khác, ví như nào đó chuyện gì, cũng thể giải quyết cô.” Giọng và vẻ mặt của cô đổi hẳn, khiến cho Tưởng Nguyệt Viện giật .
Tưởng Nguyệt Viện về phía Hạ Thụ, lời ám chỉ cần , giao dịch cứ thế đạt trong im lặng.
–
Ở trong góc đợi một , Hạ Thụ thấy vô cùng buồn chán.
Mà phía xa xa, Hoắc Cận Hành còn đang chuyện với khác. Dù nhắc nhở bản cần chú ý đến bao nhiêu nữa, nhưng dường như thể kiểm soát ánh mắt, cô cứ về phía ngừng.
Không kiềm nén mớ hỗn độn trong lòng, Hạ Thụ cố gắng rời xa chỗ đó.
Khi bữa tiệc sắp bắt đầu, đám đông ở bữa tiệc cũng chuẩn lên.
Mà Tần Dã vẫn về. Hạ Thụ khỏi sốt ruột, giờ cô mới hối hận vì đồng ý đến đây với .
Ở bên bữa tiệc, Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương cũng đang khoan thai đến chỗ .
Hạ Thụ thấy bọn họ, nhưng Quý Dương thì thấy cô dù họ cách xa, cũng ấn tượng với cô.
“Có đó là cô gái bảo vệ A Hành ? Còn đánh vì A Hành đến nỗi đình chỉ học?’
Cô gái nhỏ nhắn, gầy yếu hả? Thật luôn?
“Ừ.” Thẩm Hoài Xuyên ung dung trả lời, về phía cô.
Trong lòng bỗng sinh một cảm giác bùi ngùi thể diễn tả bằng lời.
Cũng lâu ..
Ngày đó, khi Tần Dã cãi với Hoắc Cận Hành, Thẩm Hoài Xuyên hết chuyện cho Quý Dương.
Sau khi xong, Quý Dương giật , ngạc nhiên một hồi lâu, bây giờ nghĩ , vẫn thấy thổn thức mãi.
“Hèn chi Cận Hành vẫn luôn nhớ về cô , bảy năm mà vẫn còn tìm.” Anh than thở: “Nếu một cô gái nào đối xử với như , dù độc cả đời thì cũng tìm cô !”
“Thôi, bớt nghĩ như .” Thẩm Hoài Xuyên đùa vỗ vai : “Chuyện , ngoài may mắn , còn xem mặt .”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-149.html.]
Nhìn Hạ Thụ ở xa, ánh mắt Quý Dương kiềm chế mà về phía Hoắc Cận Hành ở phía bên , bỗng cảm thán.
Cô gái và Cận Hành quả thật là trai tài gái sắc.
Lúc nãy bên cạnh theo dõi, mới nhận dù cách xa Hoắc Cận Hành, nhưng sự chú ý của Hạ Thụ đều tập trung hình bóng của . Không để ý, nhưng thể nhịn . Còn Cận Hành thì biểu hiện rõ như ban ngày.
Rõ ràng là đang bàn chuyện xã giao, nhưng mặt rõ ba chữ “Không yên lòng”.
Anh thường xuyên chằm chằm Hạ Thụ.
Sau khi dành hơn mười giây cuộc đời để đánh giá Hoắc Cận Hành, chắc Quý Dương dùng tới ba con mắt để qua hai chị .
Ái chà chà!
Rồi Thẩm Hoài Xuyên hỏi: “Cậu chuyện với cô ? Để dẫn tới chỗ đó.”
“Được đó!” Mắt Quý Dương sáng rực lên, gật đầu.
mà một mặt Hạ Thụ họ.
“Chào cô.”
Hạ Thụ nghĩ rằng sẽ đến bắt chuyện với , nhưng mà mấy ai thể tham dự bữa tiệc như , với , kết bạn với một vài cũng tổn hại gì. Vì thế, cô cũng tươi với , đáp : “Chào cô.”
“ thấy cô một .” La Nhiên lắc ly rượu vang: “Cho nên đây để tâm sự với cô. Cô đến đây một ? Sao tụ tập với ?”
“… Người đến đây với việc gấp nên tạm thời rời khỏi đây, đang đợi .” Mắt Hạ Thụ trong veo híp : “ thích mấy chỗ ồn ào, cho nên qua đó.”
“À~” Giống như hiểu , cô chủ động chìa tay với cô, cũng tiện thể giới thiệu bản : “ tên là La Nhiên, là chủ biên phần truyền thông mới của tạp chí ‘Real’.”
Hạ Thụ cũng bắt tay với cô : “ tên là Hạ Sấu, là đại diện của diễn viên Cố Vũ Thuần thuộc công ty giải trí Hoa Nhất.
La Nhiên ngầm giễu cợt.
Không là ai luôn.
Thực mới nãy, khi qua đây, cô âm thầm quan sát cô. Cô thấy cô chỉ một , cũng ai tiến đến bắt chuyện cả. Xác định là Hạ Thụ chỗ dựa nên cô mới đến bắt chuyện.
Cô khờ, cho dù đồng ý với Diane nhưng bản vẫn cân nhắc kỹ các mặt lợi và hại.