Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-03-11 12:40:57
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc cấp ba, quan hệ của A Hành và Thẩm Hoài Xuyên lúng túng, tuy nhưng cũng , cô ngạc nhiên khi thấy bây giờ họ thiết như .

 

Rốt cuộc vẫn bỏ xuống , mặc dù ngoài mặt lúc nào cũng từ chối nhưng cô vẫn nhịn từng chuyện, từng chuyện của trong những năm qua.

 

Thẩm Hoài Xuyên im lặng nở nụ : “Cậu thật sự ?”

 

Hạ Thụ gật gật đầu.

 

“Vậy sẽ cho .”

 

*

 

Phòng khách im ắng, cửa chống trộm đóng vang lên một tiếng “Cạch”.

 

Khi Hạ Thụ bước , hốc mắt cô hồng hồng.

 

Phòng khách lớn cũng trống trải, cả gian quét dọn sạch sẽ. Trong phòng cơ bản chỉ ba chủ đạo là màu đen, trắng và xám, màu trắng chiếm phần lớn, thoạt chút lạnh lẽo.

 

Hạ Thụ ở cửa yên lặng xung quanh một lượt, cô mở tủ giày ở huyền quan giày.

 

Có vẻ thường ngày ai đến nên tủ giày trống trơn, ngoại giày của thì thừa đôi dép lê nào.

 

Cửa phòng ngủ khép hờ, Hạ Thụ liếc mắt một cái là thấy .

 

Bức rèm màu xám trắng dài chạm đất, giường lớn ở giữa phòng ngủ, mặt mày tiều tụy, vài phần xanh xao.

 

Hạ Thụ đặt giỏ hoa quả xuống, nhẹ tay nhẹ chân đến bên cạnh , cô dám giường nên nhẹ nhàng quỳ gối ở bên cạnh giường .

 

Tầm mắt của cô lướt qua lông mày và lông mi, cái mũi, đôi môi mỏng và khuôn mặt tái nhợt của .

 

Cô nhớ những lời Thẩm Hoài Xuyên mới .

 

*

 

“Phải bắt đầu từ khi học cấp ba.” Thẩm Hoài Xuyên : “Khi đó nhà mới xảy chuyện lâu, tìm . Có một ngày, ngày đó tuyết lớn, chờ cửa nhà , hỏi nhà tin tức gì về nhà .”

 

“Khi đó đúng là ông nội cũng tìm nhà , nhưng thật sự nhận tin gì. Cậu là lén trở về Nam Thành, thể ở lâu nên để điện thoại, hy vọng nếu tin tức thì báo ngay cho .”

 

“Nghe lúc trở về suýt nữa thì trường đuổi học, hơn nữa còn gia đình cấm cửa vài ngày.”

 

“Lúc gặp là ở đại học A…”

 

“Nói đến cũng thật khéo. Trường đại học A ba ngày để nhập học, đến ngày thứ hai, khi tới cổng trường thấy . Trời mưa ở chỗ tảng đá, giống như đang đợi ai đó. đến chào hỏi theo lẽ thường, hơn nữa còn cùng khoa nên càng gặp nhiều hơn.”

 

“Sau đó , đợi ở đó cả 3 ngày. Bây giờ nghĩ , lẽ đang đợi .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-158.html.]

Viền mắt Hạ Thụ bỗng nhiên đỏ lên, n.g.ự.c nghẹn nên lời.

 

“Hạ Thụ, mấy năm nay Cận Hành vẫn luôn tìm , chắc với những chuyện .”

 

Người ngoài cuộc vẫn tỉnh táo hơn trong cuộc u mê, Thẩm Hoài Xuyên : “Hai các luôn lo lắng cho đối phương nhiều năm, nhưng nghĩ cho bản . Nếu thể ích kỷ một chút thì cũng đợi đến hôm nay.”

 

*

 

Một giọt nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, Hạ Thụ sững sờ, hốt hoảng dụi mắt.

 

Hoắc Cận Hành vẫn im lặng như , ngủ thật sự an .

 

Cô hít hít mũi, cứ như thế.

 

chăm chú, giọng của cô nhỏ: “A Hành, đúng là đồ ngốc…”

 

Rõ ràng thi đại học A, rõ ràng chắc là đợi cô, mà vẫn .

 

kiểm soát , vô thức đưa tay sờ mặt , mắt Hạ Thụ cay cay.

 

Ban đầu cô chỉ chạm mặt một chút, thể là do lâu lắm kỹ khuôn mặt của , lâu từng miêu tả hình dáng ngũ quan của . Đầu ngón tay của cô vẫn rời khỏi mặt , dần dần trượt xuống .

 

Khuôn mặt nghiêm nghị xa cách, lông mày kiếm, đôi môi mỏng lạnh lùng, đôi mắt trầm lặng.

 

Chính là khuôn mặt .

 

A Hành của cô.

 

Chàng thiếu niên nhiều quấy nhiễu trong giấc mộng của cô, khiến cô nhớ mãi quên.

 

Khoảnh khắc đầu tiên cô thấy cũng , trong trẻo, tuấn nhưng lạnh lùng.

 

Lúc đó cô cũng cảm thấy kỳ quái, thế giới một trai tuấn như ?

 

Đẹp đến mức khiến cô yêu mến vô cùng nhưng cũng đau lòng.

 

Tại luôn âm thầm chịu đựng? Luôn im lặng, gì? Cho dù là thương, lạnh, đau lòng, khổ sở vẫn . Anh đều dấu kín trong lòng, âm thầm chịu đựng một .

 

Năm tuyết lớn vad mưa to chắc là lạnh nhỉ A Hành?

 

Nước mắt rơi xuống, Hạ Thụ vội vàng dùng tay lau , nhưng là càng lau nước mắt càng rơi nhiều hơn.

 

dám phát tiếng, sợ quấy rầy đến nên cắn môi nhỏ giọng nức nở.

 

Nước mắt rơi từng giọt từng giọt xuống chiếc chăn màu xanh.

 

Phòng ngủ yên tĩnh một tiếng động. Bóng tối bao phủ lên lông mày và lông mi trong trẻo của trai. Anh cô đơn và yên lặng giống như ngăn cách với thế giới .

Loading...