Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-02-25 03:43:13
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tại so sánh họ?”

 

Hạ Thụ cau mày, hiểu trong lòng dễ chịu lắm.

 

“A Hành, đương nhiên là A Hành .”

 

A Hành là A Hành, là độc nhất vô nhị thế giới .

 

Cho dù so sánh thế nào, so cái gì nữa, cũng lớn như thế nhưng tên gọi sẽ bao giờ đổi.

 

Cho nên tại so sánh chứ?

 

“Ây da, chỉ là so sánh chơi thôi mà.” Cỗ Vũ Thuần vỗ vỗ vai cô: “Mọi thấy dáng dấp Tống Hành , dáng dấp Thẩm Hoài Xuyên cũng khá , cho nên nhịn đặt cùng với thôi. Thành tích của Tống Hành , nhưng thành tích của Thẩm Hoài Xuyên khi ở trường cũ cũng , với Tống Hành cũng mới chuyển tới, cho nên nhịn đoán thử kỳ thi tháng hai họ ai cao điểm hơn.”

 

Hạ Thụ nhấp môi, kiềm liếc về phía Thẩm Hoài Xuyên, khó chịu : “A Hành hơn nhiều.”

 

Lời của cô xen lẫn cảm xúc cá nhân, Cố Vũ Thuần : “Tiểu Mộc, tớ cảm thấy hình như vô cùng ghét Thẩm Hoài Xuyên.”

 

Hạ Thụ mím môi, đáp .

 

Cũng hẳn.

 

bất cứ ý kiến gì với con của Thẩm Hoài Xuyên, chẳng qua ngày đó tới nhà họ Thẩm khách, thái độ của Thẩm Hoài Xuyên đối với cô cô vẫn luôn khắc sâu trong lòng.

 

Khoảng thời gian gần đây Thẩm Hoài Xuyên chuyển tới, cô và ông nội cũng thường xuyên hỏi về .

 

Bất bình A Hành.

 

Không ngừng giận cá c.h.é.m thớt Thẩm Hoài Xuyên.

 

Rõ ràng đều mười sáu tuổi như , đều là thiếu niên ưu tú xuất sắc như .

 

Tại ai đối với một chút.

 

Chiếc gương nhỏ yên chồng sách vở trong góc bàn, phản chiếu chỗ trống bàn thứ hai từ lên. Nơi đó giống như thiếu niên sáng sủa , chỉnh tề mà im lặng.

 

Sáng sớm khi học đột nhiên Hạ Mẫn Quân một gọi Tống Hành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-18.html.]

“A Hành , hôm nay cô chuyện nhờ con.”

 

Ánh nắng bên cạnh cầu thang sáng rực, phản chiếu lên sườn mặt thiếu niên chút lạnh nhạt nhưng trong trẻo. Đồng phục học sinh của tinh tế, bên trong là áo cổ sam trắng tinh, màu xanh trắng càng lộ rõ vẻ hời hợt mặt .

 

Hạ Mẫn Quân ít khi chuyện dịu dàng như với Tống Hành, điều khiến trong lòng nảy sinh một chút kinh ngạc, : “Cô Hạ, cô ạ.”

 

Hạ Mẫn Quân : “Bắt đầu từ buổi tối hôm nay, tan học con và Tiểu Mộc cần cùng nữa, ?”

 

Anh ngẩn .

 

“Sao ạ?”

 

“Ừ, là như thế .” Hạ Mẫn Quân , ôn tồn : “A Hành , con xem bây giờ Hoài Xuyên chuyển tới lớp con , hai ngày nhà bọn họ cũng quyết định chỗ ở, là biệt thự phía bên tiểu khu của chúng . Cô đây đang nghĩ, lúc hai nhà chúng ở gần , Tiểu Mộc thể cùng với Hoài Xuyên . Cho nên tan học, con thể tìm lý do đừng cùng với Tiểu Mộc, về một , cho hai đứa nó một gian.”

 

Đầu ngón tay cấu thật sâu trong lòng bàn tay.

 

Môi Tống Hành chút trắng bệch, rủ một nửa đôi mắt đen xuống. Dường như gì đó, nhưng thể nên lời.

 

Thấy vẫn luôn im lặng giống như , Hạ Mẫn Quân : “A Hành, con đừng hiểu lầm, cô sắp xếp như cũng ý xa lánh con. Chẳng qua bây giờ các con trưởng thành, chúng cho Tiểu Mộc và Hoài Xuyên… Con hiểu chứ? Cô để con về một như khó xử, nhưng mà…” Bà lúng túng mà mỉa một chút: “Con thể hiểu mà, đúng ?”

 

Ánh mắt bà bình tĩnh mong chờ .

 

Chờ đợi trả lời.

 

Xung quanh yên tĩnh đến mức thể nhịp tim của , một chút một chút, nặng nề đánh ngực.

 

Hơi thở của Tống Hành chậm rãi, ánh mắt lạnh nhạt, biểu cảm khuôn mặt thể cảm xúc.

 

Rất lâu đáp , nụ của Hạ Mẫn Quân kìm nén cơn giận, cau mày .

 

Rất lâu , giọng giống như mài giũa qua giấy ráp của thiếu niên vang lên: “Con ạ.”

 

 

Mấy ngày nay thời tiết thật , ngay cả tâm trạng của Hạ Thụ đặc biệt tệ.

 

Hạ Thụ cất cặp sách xong, đến bên cạnh chỗ Tống Hành mới phát hiện ở đây.

 

Mặt bàn của thiếu niên vương một hạt bụi, sách vở đặt ngay ngắn bên góc trái của bàn, ghế đẩy bên trong bàn, cặp sách ở đây, giống như là càng giống từng tới.

Loading...