"Có quên mất là lúc Phó Nhiễm đang lái xe ? Thẩm Ninh thương nặng, xương sườn bên trái thiếu chút nữa đ.â.m thủng phổi, nếu thật là cô xảy chuyện ngoài ý , Phó Nhiễm mới là đầu tiên chịu trách nhiệm."
Không ngoài dự đoán của Minh Thành Hữu, gương mặt lạnh lùng của Minh Tranh trầm xuống. Minh Thành Hữu xoay ngoài, mở cửa, trong nháy mắt một bàn chân bước , nghiêng hướng bên Minh Tranh.
" quên mất, chuyện vẫn cho ."
Minh Tranh vì lời của Minh Thành Hữu mà như bừng tỉnh.
Hắn ngẩng đầu lên chằm chằm gò má Minh Thành Hữu.
"Tấm ảnh lúc thúc đẩy mau chóng đính hôn cùng La Văn Anh , là tự tay gửi về nhà. Nếu bức một chút, chẳng là kéo dài vô thời hạn chuyện đính hôn, Phó Nhiễm thể hết đây?"
Ăn miếng trả miếng là vũ khí nhất, Minh Thành Hữu để ý sắc mặt của Minh Tranh, sải bước rời , đưa tay đóng cửa phòng việc .
Lái xe là trợ lý của Minh Thành Hữu, thư ký Nghê ở vị trí kế bên tài xế, thỉnh thoảng cô nghiêng sắc mặt của Minh Thành Hữu.
Người đàn ông nghiêng đầu ngó ngoài cửa sổ, chỉ chừa một bên gương mặt, đường cong đẽ, chút mất hồn. Thư ký Nghê lộ lo lắng, khi gặp chuyện may ở Hào Khôn, Minh Thành Hữu bao giờ chịu yên, mà bây giờ cô thấy nhiều nhất là vẻ mặt mất hồn của .
Thư ký Nghê theo tầm mắt Minh Thành Hữu ngoài, bầu trời đen tối bao la, xa thấy bóng mây, ở giữa cảnh tượng đó, chiếc cằm gương mặt trai khác thường của đàn ông như giương lên thành một đường cong, ánh mắt như chứa một bí mật chăm chú chớp mắt.
Minh Tranh ít hoạt động để giới thiệu cho phòng việc của Phó Nhiễm, cô cũng khách sáo, sớm kiếm đủ tiền 200 vạn để trả cho .
Cũng là nhờ , gần đây phòng việc ngừng nhận hợp đồng mới, thậm chí công ty nào tin đồn, vì nịnh bợ Hào Khôn, tiếc đem hợp đồng vài chục vạn tới chỗ Phó Nhiễm.
Quan hệ của cô với Minh Tranh gần, cũng xa, vẫn chỉ duy trì mối quan hệ như .
Mỗi hoạt động Phó Nhiễm đều tự đến, cô giáo hướng dẫn cũng vui vẻ giúp đỡ, bởi vì lương cao hơn nếu ở phòng vũ đạo.
Những tham dự bữa tiệc đêm nay đều là giới thương nhân kinh doanh, tùy ý đưa một giá trị thể hù dọa khác, Phó Nhiễm càng dám chậm trễ, tờ áp-phích cuốn thành hình tròn trong tay, cô lượt kiểm tra ánh đèn cùng hiệu quả sân khấu.
Huống Tử là theo cha tới, chào hỏi xong mấy vị chú bác liền tìm mấy bạn chuẩn chơi, thấy bóng dáng Phó Nhiễm bận rộn sân khấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-183.html.]
Hắn để ý lời , đến gần chào hỏi.
"Chị dâu, chúng gặp ."
Không thấy tiếng của , phó Nhiễm mở tờ áp-phích , kiểm tra đồ dùng biểu diễn.
"Chị dâu, để ý tới khác chứ?"
Huống Tử cùng Minh Thành Hữu ‘thông đồng bậy’ nhiều năm, cũng luyện bản lãnh da mặt dày.
"Làm như là tồn tại ? Ui, đây là bất bình cho Tam Thiếu đấy chứ?"
Tiếng huyên náo ngừng bên tai, Phó Nhiễm xoay về đàn ông.
" là chị dâu của !"
"Có câu tới như thế nào, cái gì một ngày cái gì cả đời chứ?"
( Ying: chắc là câu ‘một ngày vợ chồng thì cả đời cũng là vợ chồng’ )
Phó Nhiễm khẽ nhếch môi, mang ý giễu cợt.
"Lời nên tự với chứ?"
"Chị dâu, cô ý gì đây?"
Huống Tử khẽ nhăn mày, che giấu vẻ vui.
"Anh ý gì thì ý đó."
"Cô trách coi thường tình
Huống Tử ly rượu trong tay phục vụ đưa tới.