Tiếng xe cứu thương xuyên qua cơn mưa đêm.
Ánh đèn “đang phẫu thuật” phía cửa phòng cấp cứu sáng lên, ánh đèn đỏ nổi bật bức tường màu trắng, giống như con d.a.o đ.â.m mắt khiến đau đớn.
Mưa càng ngày càng lớn, rơi lộp bộp cửa sổ, bóng đêm dày đặc đen thẫm như mực bao trùm ngoài cửa sổ.
Lúc Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương vội vàng chạy tới bệnh viện Kiều Tinh, Hạ Thụ ướt đẫm nước mưa.
Ánh đèn hành lang bệnh viện chiếu sáng gò má tái nhợt của cô, cũng chiếu rõ vết m.á.u mặt, tay, váy của cô hơn, thấy mà ghê .
Bước chân hai vô thức dừng , đó mới chậm rãi bước tới, đến mặt cô.
Càm giác đến, Hạ Thụ khẽ ngước lên.
Thấy là hai bọn họ, đôi mắt nãy giờ vẫn kìm nén nước mắt của cô bỗng nhiên đỏ hoe nhưng vẫn kiên cường rơi nước mắt.
Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương liếc mắt , Thẩm Hoài Xuyên cách cô gần hơn, nhẹ giọng an ủi: “Đừng lo lắng, chắc chắn sẽ chuyện gì .”
Cô chỉ cắn môi gì, cố kìm nén nhưng nước mắt như đê vỡ, liên tục rơi xuống ngừng.
Lúc , cuối hành lang lên một loạt tiếng bước chân.
Hoắc Vận Tưởng Nguyệt Viện dìu tới, sự hộ tống của một vệ sĩ, bước chân gấp gáp, quanh còn theo lạnh của cơn mưa đêm.
Những vệ sĩ theo bảo vệ Hoắc Cận Hành đều đang ở bên cạnh Hạ Thụ. Thấy thế vội qua, cung kính gọi: “Đường tam phu nhân.”
“Sao thế ? Cận Hành thế nào ? Hả?”
Vệ sĩ: “Đã phòng phẫu thuật nửa tiếng , bác sĩ đang cấp cứu, mắt vẫn đưa tin gì.”
“Tại nó thương?” Cả Hoắc Vận mất vẻ tao nhã bình thường, giọng nghiêm khắc chứa đầy sự tức giận chất vấn: “Còn mấy , tất cả ăn thế nào ! Người dùng d.a.o khiến nó thương là ai? Nói rõ ràng, rốt cuộc tại thế !”
“Là một fan cuồng.” Vệ sĩ : “Người thiếu gia thương là một fan cuồng của Sở Kỳ, là chịu nổi việc danh tiếng của Sở Kỳ phá hỏng, nên mới việc cực đoan . Chúng báo cảnh sát , bây giờ quan trọng nhất vẫn là vết thương của nhị thiếu.”
“Tại fan cuồng của Sở Kỳ hại Cận Hành?” Hoắc Vận thở hổn hển: “Hơn nữa các lúc nào cũng ở bên cạnh nó, cách gần như cũng thể để nó đâm? Rốt cuộc chuyện là ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-206.html.]
“Fan tấn công nhị thiếu.” Giống như khó thể mở miệng, vệ sĩ đang trả lời do dự về phía Hạ Thụ: “Mà là…”
Hoắc Vận và Tưởng Nguyệt Viện theo ánh mắt của thì thấy Hạ Thụ.
Lông mày của Tưởng Nguyệt Viện nhíu .
Hoắc Vận cũng khựng .
Hoắc Vận Hạ Thụ, nhưng thấy một cô gái gầy yếu xa lạ đang yên lặng rơi lệ, cả đều dính máu, khi ngạc nhiên qua , bà cũng nhanh chóng đoán cô là ai.
Não bà vang lên tiếng “ong ong”, đó gần nhanh đến mặt cô, chợt giơ túi xách lên đánh về phía cô!
“Này!” Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương bất ngờ, lập tức chắn ở giữa hai .
Túi xách đánh trúng huyệt thái dương và nửa mặt bên trái của Hạ Thụ, khuôn mặt trắng nõn của cô lập tức đỏ lên một mảng. Đầu nghiêng hẳn về một phía.
Quý Dương nổi giận: “Cô gì thế hả? Sao đánh ? Tố chất của cô !”
“ cứ đánh cô !” Hai mắt Hoắc Vận đỏ ngầu.
“ sớm với Cận Hành là nên cách xa cô , nó cứ ! Giờ thì . Nếu Cận Hành chuyện gì may, cô cứ chờ đó !”
Tưởng Nguyệt Viện ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, chằm chằm Hạ Thụ, trong mắt cũng chứa sự tức giận.
Đầu ngón tay Hạ Thụ run rẩy đầy bất lực. Vò vò góc áo dính m.á.u của , nước mắt vẫn im lặng rơi xuống.
Xung quanh đến lộn xộn, mặt là lửa giận lôi đình, cô vẫn yên lặng phát chút âm thanh nào.
Thẩm Hoài Xuyên do dự nhưng vẫn đặt tay lên vai cô, dùng ánh mắt hỏi thăm cô.
Cô , lắc lắc đầu.
Thẩm Hoài Xuyên nhíu mày, “Cô Hoắc, cho dù bây giờ cô đánh c.h.ế.t cô , Cận Hành thương cũng thể khỏe mạnh ngay lập tức , chuyện như , hết cô cứ bình tĩnh !”
“Bảo cô cút !” Đầu ngón tay bà chỉ thẳng Hạ Thụ, Hoắc Vận lạnh nhạt : “Kêu cô ngay lập tức, đừng xuất hiện bên cạnh Cận Hành nữa, cũng đừng để thấy cô nào nữa!”
Lúc cửa phòng cấp cứu mở , hai bác sĩ hai tay đầy m.á.u vội vàng .