【+1. Thiếu gia thứ hai nhà họ Hoắc đáng thương, còn nhỏ lạc. Chị gái nhỏ cũng đáng thương, gì mà mắng oan uổng tới . Hy vọng sẽ mau chóng bình trở .】
【Fan cuồng đả thương khác sẽ phán mấy năm tù nhỉ? Làm thương nhà họ Hoắc, em thảm .】
【Mấy năm tù cũng đáng! Làm mà suy nghĩ】
……
Con luôn như , giỏi chạy theo đám đông, mục đích gì. Một thứ, chỉ khi mất , mới bắt đầu tiếc nuối, ân hận.
Bên trong Hoa Nhất bao trùm một bầu khí u ám.
Từ khi Quân Dục trở thành cổ đông của Hoa Nhất cho tới nay, nhân viên Hoa Nhấp ít khi tiếp xúc với vị cổ đông lớn , nên cũng thể là quá nhiều cảm tình.
nhiều nhớ rõ, thám hiểm rừng, Hoắc Cận Hành dẫn dắt đội bọn họ giành giải thưởng chuyến du lịch Dubai như thế nào.
Kỳ thực tính tình của cũng thú vị.
Anh thích nhiều, thích , luôn là dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng, nhưng khi ngẫm , thì cũng gần gũi, bình dị.
Từ khi trở thành cổ đông, Hoa Nhất hề đổi các tiêu chuẩn, yêu cầu, cũng từng cắt giảm biên chế nhân công. Ngay cả trong ngày hoạt động thám hiểm đó, rụt rè hỏi ý nghĩa của manh mối, cũng kiên nhẫn giải thích.
Quan trọng nhất chính là, trai.
Có nhân viên nữ : “Ài, thật đáng tiếc, còn tiếp xúc nữa, thường ngày chỉ từ xa cũng thấy trai ! Nhìn Hoắc tổng quen , cảnh ngày ngày ngắm những ông già nhăn nheo như nữa.”
Khiến cho những xung quanh bật ha ha.
Sau khi đùa và than thở xong, vẫn thực tế việc.
Sau chín tháng chính thức sáp nhập, bàn việc của Abel xuất hiện một lá đơn xin từ chức.
Nhìn đơn xin từ chức của Hạ Sấu, Abel chút kinh ngạc, nhưng nó cũng trong dự kiến của .
Anh khuyên nhủ: “Có thể đừng ? Tiểu Hạ, cho em nghỉ dài hạn, vẫn sẽ phát lương cho em như bình thường. Em ngoài du lịch cũng , ở nhà nghỉ ngơi cũng , thả lỏng tâm trạng một chút, chờ tới khi em trở về, em cứ trực tiếp trở về, chúng đều chờ em, ?”
“Không , Abel.”
Người con gái mặt mỉm , để lộ hai má lúm đồng tiền nho nhỏ, đôi mắt nâu trong veo, vẫn luôn dịu dàng, đơn thuần như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-212.html.]
Abel đột nhiên nhớ tới lúc mới gặp cô, cô cũng mỉm dịu dàng như , hệt như cơn gió chiều ấm áp của tháng ba.
Lúc đó, còn cảm thấy cô gái nhỏ nhu nhược như nhất định .
Hạ Thụ : “Anh Abel, cảm ơn dìu dắt, chiếu cố em mấy tháng qua, nhưng với trạng thái của em bây giờ, thật sự thể ở . Thực xin , hy vọng trách em, cũng hy vọng nếu còn cơ hội, chúng thể tiếp tục hợp tác.”
Thấy , Abel cũng tiếp tục khuyên nữa, khẽ thở dài, hốc mắt đỏ ửng.
Anh hỏi: “Đã tìm thấy nơi ?”
“Vẫn .” Cô khẽ rũ lông mi, chớp chớp mắt mỉm : “Có điều, chừng em sẽ giới giải trí? Chờ đến khi em trở về, đầu sẽ là nghệ sĩ trướng của .”
Abel nhớ rõ Cố Vũ Thuần tùng cô kéo đàn Cello, : “Vậy , chờ đại diện cho em.”
“Được.”
Khi khỏi cánh cửa lớn của công ty giải trí Hoa Nhất liền một âm thanh dồn dập vang lên: “Tiểu Mộc!”
Hạ Thụ đầu , thấy Cố Vũ Thuần đang vội vàng chạy tới.
–
Cố Vũ Thuần nghẹn ngào: “Tớ mới… Nghe từ chức , sẽ rời .”
“Ừm.”
Hai mắt cô ửng hồng, nhưng . Hạ Thụ mỉm , vươn tay kéo nhẹ khóe miệng cô: “Xin Vũ Thuần, kịp ăn thịt, uống canh của , nhưng nhất định cố lên đó, tớ sẽ đợi TV!”
Cố Vũ Thuần đột nhiên ôm lấy cô, tựa cằm lên vai cô, nước mắt rơi như mưa.
“Từ chức thì từ chức, thì , cũng chẳng gì ghê gớm cả. nhất định nhớ rõ, giống như bảy năm , dù cho , cũng quên tớ, ngừng liên lạc! Nếu tớ sẽ bao giờ bạn với nữa! Cậu nhớ cho kỹ, !”
Hốc mắt Hạ Thụ cũng ướt. Tình yêu cũng , bạn cũng , cô vẫn may mắn, ông trời mang tới cho cô nhiều tàn nhẫn, bất công, nhưng cũng luôn chăm sóc cô một ít, khiến cô vẫn luôn nhận nhiều điều nhất.
Cô : “Tớ .”
–
Hạ Thụ yên lặng cầu vượt, đôi mắt về phía xa xa.
Từ nơi qua thể thấy cảnh bệnh viện Kiều Tinh.