Hạ Thụ và Hoắc Cận Hành ở trong căn nhà đó.
Mấy năm nay, mặc dù Hoắc Cận Hành ở Thanh Thành, nhưng vẫn thường xuyên thuê đến quét dọn vệ sinh và duy trì điện nước trong nhà.
dù cũng cách một thời gian, hai vẫn tổng vệ sinh một lượt. Hạ Thụ còn một một chiếc máy xông tinh dầu mùi xanh tươi mát.
Buổi tối, khi Hoắc Cận Hành đang điều chỉnh thử bình nước nóng mới trong phòng Hạ Thụ, Hạ Thụ đang ở phòng bếp tầng một, cô đang mân mê thứ gì.
Khi chuẩn xong hết thảy, dải chăn và dải thảm điện giường công chúa của cô xong, xuống tầng thì thấy cô lưng về phía cửa, đeo tạp dề, mái tóc dài lỏng lẻo, cô giống như một đầu bếp nữ đang vô cùng bận rộn.
Trong khí một mùi thơm nồng nàn, đó là mùi khoai lang.
Anh ở cửa, khẽ gọi cô: ” Hạ Thụ.”
Hạ Thụ thấy tiếng gọi, cô xoay , đồng thời vắt hai tay phía lưng, đôi mắt hạnh đầy vẻ lúng túng.
Trong nháy mắt, cô chớp chớp mắt, ánh mắt lấp lánh, núm đồng tiền lún xuống: “A Hành!”
“Ừ.” Hoắc Cận Hành đến gần cô.
Cũng cô đang bận gì, khuôn mặt vốn trắng nõn, giờ đây dính vài vết dơ màu đen, mấy sợi tóc tuột , giống như một con mèo nhỏ.
Anh thấy thì bật , ngón tay xoa vết đen mặt cô: “Em đang gì ?”
“Món ngon.”
“Món gì ?”
“Ừm…” Cô thẳng, bàn tay vẫn giấu kỹ phía lưng, ánh mắt vẻ thần bí: “Anh nhắm mắt .”
Hoắc Cận Hành khẽ, nhắm mắt theo lời cô.
Giây tiếp theo, gì đó đút miệng , Hoắc Cận Hành ngạc nhiên, đó mới vô thức nuốt xuống.
Vị ngọt tản khắp đầu lưỡi.
Là khoai lang mật.
Anh nhai mở mắt , trong mắt ý trêu chọc.
“Thế nào, thế nào?” Hạ Thụ chờ mong: “Ngọt ?”
“Ừ.” Hoắc Cận Hành : “Ngọt.”
Cô vui vẻ rộ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-218.html.]
Tay lưng cô vẫn còn thứ gì đó, lúc cô mới vội rụt tay , đổi đồ trong tay trái sang tay .
“Nóng, nóng, nóng!”
Có lẽ là khoai lang vớt , mặc dù quá nóng, nhưng ở cô cầm một lúc lâu nên vẫn thấy khá nóng. Anh vội vàng lấy đặt cái đ ĩa bên cạnh.
Bàn tay mịn màng của cô gái đỏ vì nhiệt độ nóng, Hoắc Cận Hành cầm tay cô khẽ thổi.
Một làn gió nhẹ lướt qua tay cô, chui tọt tận đáy lòng.
Hạ Thụ chớp mắt.
“Có đau em?” Hoắc Cận Hành xoa đầu ngón tay của cô, ngước lên cô.
Hạ Thụ lắc đầu như trống bỏi.
“Sau em cần tự việc nữa.” Hoắc Cận Hành : “Muốn ăn cái gì thì với , giao cho là .”
Hạ Thụ mím môi: “ em nấu cho ăn mà.”
Giọng cô gái mềm nhũn, với giống như dâng vật quý: “A Hành, em cho nhé, bây giờ em giỏi, em nấu ăn ngon! Em pizza, bánh kem, pudding dâu tây,… À, đúng ! Em còn dừa viên thích ăn, em sẽ dần dần cho nếm thử.”
Hoắc Cận Hành yên lặng lắng , trong lòng ấm áp.
Cô từng là công chúa nhỏ mười ngón tay dính nước xuân, còn phân biệt là đường là .
Anh rộ lên, vuốt mặt cô: “Được.”
Hạ Thụ vui vẻ, cô cầm một miếng khoai lang đưa đến miệng .
“A nào.” Cô há mồm ý bảo theo.
Hoắc Cận Hành mở miệng .
Cô đút khoai lang cho , trong nháy mắt, đầu lưỡi tràn đầy vị ngọt.
Cô tủm tỉm nhai từ từ, trong lòng vui vẻ, cô cũng ăn thử một miếng, đó ánh mắt tỏa sáng, gật đầu với : “Rất ngọt!”
Hoắc Cận Hành cô, hai tay bỗng bóp hai má cô, cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Hạ Thụ kịp phòng , cô chớp chớp mắt, cô chìa tay ôm lấy eo .
Bóng hai ôm phản chiếu gạch men sáng bóng ở phòng bên.
Nụ hôn tràn ngập mùi khoai lang mật. Anh nhắm hai mắt , cẩn thận nhấm nháp môi cô, vị ngọt lan từ đầu lưỡi xuống tận đáy lòng.
Hạ Thụ khẽ phát từ hừ nhẹ.