Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-03-22 02:17:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tình huống của Hoắc Cận Hành khác Hạ Thụ.

 

Năm đó vội rời , khi còn chào tạm biệt Vệ Đông, Vệ Đông nhiều học sinh khiến ông kiêu ngạo, Tống Hằng chính là một trong đó. Khi Vệ Đông rời , trong lòng ông tiếc nuối.

 

Hoắc Cận Hành nhớ những lời Vệ Đông với buổi học cuối cùng. Dù rời , nhưng ông vẫn kỳ vọng, gì cũng từ bỏ Taekwondo.

 

Hoắc Cận Hành đồng ý.

 

Anh cũng .

 

Học viên lớp thiếu như gần như đều là những nhóc từ bốn đến sáu tuổi, chúng thấy huấn luyện viên đang chuyện với hai chị trai, xinh gái, tính tò mò của trẻ con trỗi dậy, cả đám lo luyện tập, đều tụ một chỗ mong ngóng bọn họ.

 

Vệ Đông thấy tiếng luyện tập, ông , hung dữ : “Đang gì thế? Nếu dám lười biếng sẽ phạt mười !”

 

Bọn nhóc rùng , vội vàng tập luyện quy củ.

 

Hoắc Cận Hành vô thức bịt tai của Hạ Thụ .

 

Hạ Thụ quả thật dọa sợ, nhưng bỗng thấy buồn cô, cô Vệ Đông, trộm Hoắc Cận Hành.

 

Hoắc Cận Hành trêu chọc: “Huấn luyện viên, nhiều năm , thầy vẫn như cũ thế, vẫn dọa .”

 

“Không dọa mà !” Vệ Đông phản kích: “Một đứa lười thì tất cả đều lười, thầy nghiêm khắc mới tạo nên học trò giỏi, nếu như , như ngày hôm nay ?” Ông khinh thường : “Đừng đến bọn nhóc đó, lúc cũng lười biếng, đừng tưởng nhớ rõ.”

 

Hoắc Cận Hành đáp lời: “ đúng, thầy đúng cả.”

 

Vợ của Vệ Đông, Lương Anh cũng ở đây. Trước đó, Hoắc Cận Hành học trò của Vệ Đông, cũng từng gặp bà vài .

 

Lương Anh cũng ấn tượng với học trò của chồng, khi bà thấy cũng ngạc nhiên: “Tống Hành?”

 

“Chào cô.” Hoắc Cận Hành chào hỏi.

 

Ánh mắt bà lướt qua Hạ Thụ .

 

Hạ Thụ nhát gan, cô gật đầu chào bà .

 

Sau khi trò chuyện một lúc, Vệ Đông : “Không đến chúng nữa, mấy năm nay quên những điều dạy đó chứ! Trước thích hợp học Taekwondo, thật sự là quá lãng phí!”

 

Ông lắc đầu, dáng vẻ khinh thường, nhưng thật là đang tiếc nuối.

 

“Không , huấn luyện viên.” Hoắc Cận Hành : “Em vẫn luôn kiên trì, từng quên.”

 

“Thật ?”

 

“Thật ạ.”

 

Vệ Đông vẻ tin, ông một lượt từ xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-242.html.]

Năm đó, dáng Hoắc Cận Hành cao, tỉ lệ cơ thể . Ông nhớ ban đầu hợp Taekwondo là vì cơ thể quá gầy gò, đó thiếu niên dậy thì xuất sắc hơn, Vệ Đông cảm thấy may mắn vì đánh mất một hật mầm .

 

Bây giờ càng vẻ kiêu ngạo khí chất hơn lúc còn niên thiếu, Vệ Đông một suy nghĩ: “Hai tập luyện chút ?”

 

Hoắc Cận Hành vẻ mặt lo lắng của Hạ Thụ, đồng ý: “Được.”

 

 

Hoắc Cận Hành đồng phục, Vệ Đông mượn cho một bộ mới.

 

Phòng đồ của phòng Taekwondo vẫn ở vị trí cũ, quần áo.

 

Hạ Thụ lo lắng, cô vội vàng đuổi theo, chờ bên ngoài phòng đồ.

 

Hơn mười phút cửa đẩy , Hạ Thụ gọi: “A Hành.”

 

Không ngờ cô chờ bên ngoài, Hoắc Cận Hành dừng .

 

Nắng chiều mùa thu rực rỡ, đàn ông đắm chìm trong ánh sáng, cao lớn, đồng phục trắng như tuyết, sạch sẽ tì vết.

 

Khi thấy , Hạ Thụ sững sờ, đó kinh ngạc chớp mắt.

 

Thật Hạ Thụ , lúc nhỏ, cô thích A Hành mặc đồng phục Taekwondo.

 

Màu trắng thuần khiết, giống như mùa đông, bên ngoài trải qua một trận tuyết lớn, bộ thứ đều trắng xóa, dính tạp chất.

 

Anh cao, gầy, nhưng lưng luôn luôn thẳng tắp, con dù thất bại, đau khổ nhưng cũng thể khom lưng, cúi đầu. Hạ Thụ cảm thấy hợp mặc trắng, mặc đồ màu trắng giống như cây tùng thẳng tắp kiên cường trong bão tuyết.

 

cô thấy ít mặc màu trắng.

 

tập luyện… Không những cú đá rơi xuống .

 

Càng sợ thấy thương, khoảnh khắc đó, cô cảm giác cơ thể cũng đau theo .

 

Hoắc Cận Hành đến gần cô: “Làm ?”

 

Cô ngẩng đầu, khẽ chớp mắt.

 

Hoắc Cận Hành thấy cô gì, xoa má cô: “Hạ Thụ?”

 

Ánh mắt Hạ Thụ rơi bên vành tai trái của , cô nhỏ giọng : “A Hành, tai dính gì đó… Anh cúi xuống, em lấy xuống giúp .”

 

Hoắc Cận Hành nghi ngờ, nhưng cũng cúi xuống theo cô.

 

Anh cúi đầu xuống, Hạ Thụ bỗng ôm lấy cổ , hôn lên hai má .

 

Hoắc Cận Hành cứng đờ, cô, con ngươi thâm thúy.

 

“A Hành.” Cô thẳng mắt , : “Sao trai như !”

Loading...