“Cái đó…” Anh chỉ thể kiên trì, cố gắng xem nhẹ ánh mắt của ông cụ Hoắc, đưa Ipad đến mặt Hoắc Cận Diễm: “Cậu hai lên hotsearch.”
Hoắc Cận Diễm ngạc nhiên, cũng vô thức liếc ông nội Hoắc, nở nụ .
Anh cầm Ipad đưa đến mặt ông nội Hoắc: “Ông nội xem xem?”
Ông nội Hoắc hotsearch mặt.
# CP Hành Thụ #
# Hạ Thụ Hoắc Cận Hành #
# Nhóm m.á.u Hoắc Cận Hành Hạ Thụ #
# Hoắc nhị thiếu lạc #
# Buổi họp báo của Quân Dục #
…
Biểu cảm ông cụ dễ , ông hừ lạnh một tiếng rời .
Ý trêu chọc của Hoắc Cận Diễm rõ hơn.
AK khó hiểu: “Đại thiếu, xóa hotsearch ?”
“Xóa cái gì!” Hoắc Cận Diễm trả Ipad cho AK, về phía , xua tay với AK: “Chuyện thường ngày mà thôi.”
–
Ngày 25 tháng 12, lễ Giáng Sinh, thành phố lung linh ánh đèn, những bài ca sôi động.
Hoắc Cận Hành nhớ đây là một ngày quan trọng.
Mấy ngày nay, và Hạ Thụ bận rộn chuyện vụ án của Hạ thị và Đằng Lập, cho dù gần tới sinh nhật cô, họ vẫn thời gian lên kế hoạch hảo. Cũng may khí lễ Giáng Sinh vốn nhộn nhịp, và Hạ Thụ hẹn hội bạn đến tổ chức chúc mừng ở chung cư của Hoắc Cận Hành.
Hôm nay là ngày nhà Hoắc Cận Hành ít vắng vẻ nhất, đó náo nhiệt.
Đèn nhấp nháy, cây thông và ruy băng sắc màu che kín cả phòng, để cho bầu khí náo nhiệt thêm, Hạ Thụ còn chuẩn bài tú lơ khơ, bài ma sói,… bày đầy cả bàn.
Thẩm Hoài Xuyên, Quý Dương, Tần Xu, Abel, Tiểu Na đều đến, Cố Vũ Thuần vốn đang phim, nhưng cố ý xin phép bay về.
Đến cả Mã Tuấn cũng ở đây, Hoắc Cận Hành mời đến trang trí phòng giúp.
Mười mấy chen chúc trong căn nhà, từng náo nhiệt như .
“Sinh nhật vui vẻ!”
“Hôm nay là sinh nhật Hạ Thụ, là Giáng Sinh! Đến nộp quà lên, nộp quà qua cửa!”
Quà của Quý Dương nhạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-278.html.]
Tần Xu: “Lão Dương, rốt cuộc tặng gì ! Sao nặng thế chứ! Đừng cho mấy viên gạch cho nặng?”
“…F*ck! Lão Dương, thâm quá đấy? Đề thi đại học mô phỏng? Thứ quái quỷ gì ! đánh c.h.ế.t Cận Hành, tin !”
Mọi vang.
Tần Dã ở đây, một tuần , bay đến Mỹ du học.
Thời gian gấp gáp, kịp về.
Cố Vũ Thuần thì thầm với Tần Xu, lúc cắt bánh, cô cố ý gọi video cho Tần Dã.
“Hạ Thụ, sinh nhật vui vẻ.”
Người trong video đang ở bên ngoài, ở Mỹ tuyết rơi, phía ông già Nô -en và ánh đèn đầy sắc màu, còn nhạc mừng Chúa đời.
“Không kịp chuẩn quà cho em, cũng chỉ thể chúc em sinh nhật vui vẻ! Nghe ở Trung Quốc, tuyết rơi đúng ? Tặng cảnh tuyết bên cho em! Happy birthday!”
Anh xong thì bắt đầu xoay tròn điện thoại, tốc độ quá nhanh, tại bỗng đụng một cành cây, điện thoại rơi xuống tuyết chôn vùi.
Mọi đều như điên.
Cố Vũ Thuần: “Này, Tần Dã, như là ! Sinh nhật Tiểu Mộc mà về, phim ở thành phố khác mà còn cố ý bay về, đúng là em plastic!”
“ cũng hết cách! Hai hôm nay, chuyện cần , nếu bỏ lỡ sẽ để sang năm! Một năm kiếm sống, cô nuôi ?”
“Anh cút ! nuôi heo! Heo thì nên ngoan ngoãn trong chuồng heo , đừng ngoài phá phách!”
Hai họ thấy mặt yên, quen từ lâu, thể trách .
Tần Xu ở bên cạnh : “Không , về cũng , chúng cách để tất cả đều đoàn viên.”
Cô chuyển điện thoại đến một góc bàn , màn hình Ipad là hình Tần Dã ghép meme động vật hoang dã. Phía màn hình còn ba quả đào như ba nhánh hương.
Tần Dã kêu to: “F*ck! Chị, chị chị ruột của em! Chị thể chụp em hơn ? Còn ba quả đào nữa, đó là cái quỷ gì, cũng em c.h.ế.t ! F*ck!”
Một đám vang.
Vài phút , vòng bạn bè của Tần Dã:
[ Làm chứ con nhà họ Tần, cưới ai chứ tuyệt đối lấy Cố Vũ Thuần. (mỉm )]
Cố Vũ Thuần nổi giận đùng đùng, cô chạy ban công gọi điện cãi với .
Náo loạn một lúc lâu, khi tan cuộc gần khuya.
Mã Tuấn là rời cuối cùng, khi , lặng lẽ kéo Hạ Thụ: “Chị, tối nay chị về nhà ngủ ?”
Ánh mắt Hạ Thụ né tránh: “Ờ… Em xem, chỗ của A Hành bừa, một thể dọn dẹp hết , chị giúp …”
Đến chính cô cũng tin lời của , xong thì hai gò má đỏ bừng, rũ mắt dám .
Vành tai Mã Tuấn cũng phiếm hồng “Vâng… Cậu nhờ em chuyển lời cho chị.”