Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 280: Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:26:32
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1. Cầu hôn 

 

Đầu tháng hai, nhanh phán quyết ban đầu liên quan đến vụ án Tưởng Đằng Lập hãm hại Hạ thị ở Thanh Thành.

 

Đằng Lập cấu thành phạm tội cố ý mưu hại, ngoài trong những năm gần đây Tưởng Đằng Lập nhận đút lót, hối lộ, g.i.ế.c , rửa tiền và nhiều tội ác khác, tội cộng thể phạt tù chung , tịch thu tài sản và tước quyền chính trị suốt đời.

 

Tưởng Đằng Lập đương nhiên bất mãn với kết quả phán quyết, yêu cầu kháng án nhưng chứng cứ hành vi phạm tội vô cùng xác thực, dù cho kháng án, sợ rằng kết quả cũng đổi. Mặc dù phán quyết cuối cùng, nhưng Hoắc Cận Hành nghĩ cũng thể thêm bất cứ vấn đề gì khác. Anh kkiên quyết thực hiện lời hứa mấy năm đưa Hạ Thụ trở về Thanh Thành.

 

Lần trở Thanh Thành , vẫn còn một chuyện khác cần . Suy nghĩ nhiều, cuối cùng Hoắc Cận Hành cũng thuyết phục bốn nhà họ Hạ cùng trở về.

 

Ngày trở Thanh Thành, trời trong xanh thời tiết , tuyết bên lề đường vẫn còn tan.

 

Về chỗ ở, đương nhiên là ở căn nhà Hoắc Cận Hành mua và thiết kế theo như ngôi nhà ban đầu họ ở. 

 

Khi cửa mở, Hạ Hùng Hải, Hạ Mẫn Quân, Mã Tuấn đều vô cùng ngạc nhiên.

 

“Wow… Thực sự là giống căn nhà đây!”

 

Từ lúc bắt đầu cửa, chân Mã Tuấn hầu như ngừng nghỉ, khắp căn nhà, quan sát để so sánh với .

 

Hạ Hùng Hải và Hạ Mẫn Quân cũng kinh ngạc, trong phòng khách quan sát một vòng xung quanh, nỡ chớp mắt.

 

“Cô Hạ, chú Hạ, xuống , cháu thu dọn một chút rót cho .”

 

Hoắc Cận Hành chuyển hành lý giúp Hạ Thụ, khi sắp xếp thoả, xắn tay áo bếp rửa cốc, pha .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-280-ngoai-truyen-1.html.]

 

Hạ Hùng Hải nhận điều gì đó, ông cảnh tượng xung quanh mà tâm trí rối bời, đợi Hoắc Cận Hành nhịn mà hỏi: “A Hành, những thứ , đều là cháu….” Hoắc Cận Hành hiểu rõ ông gì, mỉm

 

“Là của cháu. Mọi cứ tự nhiên sống ở đây, lo bất cứ gánh nặng nào cả. Trong nhà cũng trang trí như , cháu cũng cố gắng hết sức để sắp xếp, lát nữa thể lên tầng để xem phòng của .”

 

Anh nhớ tới chuyện gì đó, dừng một chút, đó Hạ Mẫn Quân và Mã Tuấn: “… cô Hạ, Mã Tuấn, cháu thể sắp xếp như cũ phòng của hai , chỉ thể trang trí dựa theo phong cách đó. Lát nữa hai lên xem phòng, nếu chỗ nào thoải mái, cháu sẽ gọi đến sửa.”

 

Mã Tuấn xua tay: “Không , vấn đề gì! Anh Hành , cảm ơn ! Em còn thể ngủ ở ‘ổ chó’ trong ngõ Đồng Hoa, ở đây là quá , sắp xếp như cũ cũng quan trọng.”

 

Vẻ mặt Hạ Mẫn Quân hổ, bà ho nhẹ hai tiếng, gì đó nhưng lưỡng lự thể thành lời. 

 

Từ sự việc Tưởng Đằng Lập, Hạ Mẫn Quân cũng đổi lớn cách   đối với Hoắc Cận Hành. Thực đây bà cũng thù hằn gì với Tống Hành, chỉ là yêu thích trong thời gian quá dài, nó sớm ăn sâu bén rễ thành thói quen của bà. 

 

Đến ngày hôm nay, chuyện thích cũng sớm cũng tan biến cùng thời gian, nhưng thói quen đó vẫn còn, bà quen đối mặt với .

 

Nghĩ … Những năm đó, hai con bọn họ đối xử với Hoắc Cận Hành quá đáng. Họ từng dè bỉu, mỉa mai, thậm chí là đánh .

 

Anh cách nào bố trí căn phòng như cũ, thực cũng vì nguyên nhân của những năm đó, bọn họ thích , cho nên cũng tự ý thức phòng của bọn họ, ngay cả ấn tượng đơn giản nhất cũng , khả năng bố trí như cũ.

 

Sau khi rời bao lâu, Hạ Mẫn Quân cảm thấy giữa và bọn họ sẽ bất cứ tiếp xúc nào nữa. Tóm dù thế nào nữa, những ký ức trải qua cùng bọn họ cũng , nhớ đến thì càng .

 

Thế nhưng chính đứa nhỏ bà từng coi trọng, âm thầm lật vụ án cho bọn họ, sắp xếp thứ cho bọn họ. Hạ Mẫn Quân do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn ngập ngừng :

 

“Tống Hành … À đúng, Cận Hành, là Cận Hành.”

 

Hoắc Cận Hành yên lặng lắng .

Loading...