Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 281: Ngoại truyện 2

Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:26:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà căng thẳng siết chặt hai tay: “Cận Hành , đây… Cô sai một chuyện. Cô suy ngẫm , cô xin cháu, hy vọng cháu đừng để trong lòng. Cũng cảm ơn cháu vì vụ án .”

 

Đôi mắt đen nhánh của Hoắc Cận Hoà khiêm tốn ôn hoà. Có một việc, một vài lời , đây từng hy vọng nó xảy , đến nay cũng thấy cần thiết vì sớm lãng quên nó. đột nhiên khi lời , vẫn là cảm thấy chút chua xót.

 

Anh : “ Cô cần những lời , cô Hạ đều là một nhà, cần xin .”

 

Nghe đều là một nhà, Hạ Mẫn Quân : “ , một nhà, một nhà… Không cần xin .”

 

Hoắc Cận Hành thu tầm mắt: “Vâng, cô Hạ, chú Hạ, cứ tự nhiên, cháu tầng xem Hạ Thụ.”

 

Hạ Thụ ở phòng ngủ tầng hai, cô tầng chuyện cùng Hạ Hùng Hải và Hạ Mẫn Quân. 

 

Vừa về đến nhà Hạ Thụ thẳng về phòng, ga trải giường, kéo rèm ngã ngay xuống giường nhúc nhích. Cô buồn ngủ đến mức nhắm mắt chìm giấc ngủ sâu. Trong lúc mơ màng dường như ai đó bước phòng, đóng cửa nhẹ nhàng ôm cô lòng.

 

Ý thức của Hạ Thụ thực sự mơ hồ, nên thể phân biệt giọng bên tai là ảo là thực. Cô chỉ cảm thấy ai đó kéo vai ,  cô cau mày thoải mái.

 

“A Hành?”

 

Bởi vì rèm cửa kéo , phòng ngủ tối, khuôn mặt của đàn ông như chìm làn sương mờ ảo: “Ừ.”

 

Đầu cô đang dựa khuỷu tay và n.g.ự.c , âm thanh trong trẻo lọt tai càng giảm mấy độ, để cô gối lên đùi cho thoải mái hơn. 

 

Hạ Thụ vươn tay ôm lấy eo của , giọng vẫn còn ngái ngủ: “Sao ở đây?”

 

“Vào xem em một chút.” Anh ôm cô lên vuốt v e mặt cô: “Vẫn còn mệt ?”

 

“Anh xem” Vừa đến chuyện ,  Hạ Thụ cau mày bất mãn, tức giận : “Em buồn ngủ c.h.ế.t !”

 

Hoắc Cận Hành khẽ cong khóe môi, lời nào. Anh việc liên tục từ tháng mười hai đến hôm nay, hầu như nghỉ ngơi một ngày nào. 

 

Hôm qua Hạ Thụ nghỉ, cô đến chỗ , kết quả dày vò đến hơn  nửa đêm, sáng hôm xương cốt như rã rời. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-281-ngoai-truyen-2.html.]

Hôm nay chuyến bay sớm, cả đêm ngủ ngon giấc, lên máy bay là cô chìm giấc ngủ nhưng ngon giấc, đến bây giờ hai chân vẫn còn mềm nhũn.

 

Hoắc Cận Hành cởi áo lông , cô chỉ còn bộ đồ thu đông, ôm cô sấp xuống giường.

 

Mí mắt Hạ Thụ như đánh , động tác phản kháng cũng , chỉ rầm rì theo bản năng: “Anh đừng chạm em.”

 

“Nằm sấp cẩn thận.”

 

xoay , nhưng đè . Sau đó bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bả vai và lưng cho cô.

 

Anh dùng lực nhẹ, chỉ trách cơ thể cô mềm mại, hơn nữa cơ thể vốn đau nhức, cô vùi mặt gối, nhịn kêu đau: “Đau.”

 

“Thả lỏng nào, cố nhịn một chút.” Hoắc Cận Hành : “Thể chất kém như , tối hôm qua mới vài mệt thành như . Anh thúc giục em chạy bộ buổi sáng mà em , rèn luyện nhiều hơn cũng mà.”

 

Hạ Thụ bực bội, cô chìa tay đánh .

 

Hoắc Cận Hành dứt khoát cầm lấy bàn tay cô, rũ mắt ngón áp út đeo nhẫn , trong bóng tối, viên ngọc phát ánh sáng nhạt.

 

Ngón tay chạm chạm chiếc nhẫn, Hoắc Cận Hành nâng tay cô lên hôn, một tay khác thì ấn bả vai của cô, dùng lực hơn một chút.

 

Hạ Thụ kêu đau như con mèo con: “A đau đau đau! Đau… Nhẹ chút… Anh nhẹ thôi…”

 

Hoắc Cận Hành trêu chọc: “Còn sức đánh ?”

 

“Em sai .” Cô chớp mắt , nũng vẻ tội nghiệp lắc lắc tay : “Đau…”

 

Bàn tay của dùng lực nhéo cô, Hạ Thụ kịp phòng , cô trừng mắt .

 

Anh đắc ý , lực tay giảm .

 

Kỹ năng của Hoắc Cận Hành , lực đủ, xoa bóp cũng cẩn thận, từ bả vai đến lưng, tới cánh tay.

 

Ban đầu Hạ Thụ còn thấy dùng lực mạnh, cô đau nhưng dần dần cũng thích ứng . Hạ Thụ xoa bóp như , cơ thể căng thẳng dần thả lỏng, giống như một khối đất nặn x0a nắn.

Loading...