Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 283: Ngoại truyện 3

Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:26:57
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Cận Hành buông tay , kéo cô lên đùi : “Ổn hơn ?”

 

“Vâng…” Hạ Thụ chỉ cảm thấy cơ thể thoải mái lạ thường, lười biếng, quên cả động ngón tay, cọ cọ : “A Hành, em ngủ.”

 

“Ngủ .” Hạ Thụ nhẹ nhàng xoa tóc cô: “Anh ở cùng em, chờ em ngủ, sẽ rời .”

 

sẽ gặp ông nội ?” Cô mệt mỏi : “Kịp ?”

 

“Kịp, yên tâm.” Anh hôn l3n chóp mũi và môi cô. Mắt Hạ Thụ một bàn tay che mất, bộ thế giới trở nên yên lặng.

 

 

Chờ Hạ Thụ ngủ say, Hoắc Cận Hành mới khẽ rời khỏi phòng cô, xuống tầng.

 

Bên , Hạ Mẫn Quân và Mã Tuấn đang ở sô pha xem TV. Hạ Hùng Hải chuẩn buổi tối trong phòng bếp, ông thấy Hoắc Cận Hành thì : “A Hành, xuống .”

 

Ông : “Tiểu Mộc ?”

 

“Cô đang ngủ ạ.” Hoắc Cận Hành dừng một chút : “Chú Hạ, cháu chuyện với chú và cô Hạ, thể xin vài phút của ?”

 

Vẻ mặt nghiêm túc, chuyện quan trọng. Hạ Hùng Hải rửa tay, ông đến phòng khách.

 

Trên sô pha, Hạ Hùng Hải, Hạ Mẫn Quân, Mã Tuấn một bên, Hoắc Cận Hành đối diện họ.

 

Mã Tuấn xảy chuyện gì, chỉnh loa TV bé hơn.

 

Hạ Hùng Hải khó hiểu: “A Hành, chuyện gì ?”

 

Hoắc Cận Hành im lặng, đó dậy, lễ phép cúi gập với ba họ.

 

Hạ Hùng Hải vội vàng dậy đỡ : “Đứa bé ? Có chuyện gì thì , đều là một nhà cả, tại ? Có chuyện gì thế cháu?”

 

“Chú Hạ, cô Hạ.” Hoắc Cận Hành trịnh trọng: “Hôm nay cháu mời đến đây là chuyện , cháu chính thức cầu hôn Hạ Thụ, hy vọng thể đồng ý.”

 

Hạ Hùng Hải ngẩn : “Cầu hôn?”

 

“Vâng.”

 

Mã Tuấn nhanh nhẹn, khi im lặng hai giây thì vui vẻ : “Trời! Còn tưởng chuyện đó A Hành, chuyện và chị em bên là chuyện ván đóng thuyền ? Anh còn ngủ với chị …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-283-ngoai-truyen-3.html.]

 

Hạ Mẫn Quân nhạy bén nhận đúng lắm, bà vỗ bộp .

 

Mã Tuấn như tỉnh mộng, vội ngậm miệng .

 

Hoắc Cận Hành cứng đờ, vẻ mặt lúng túng.

 

Hạ Hùng Hải khẽ ho.

 

Hoắc Cận Hành : “Nước chảy thành sông, dù vẫn .”

 

Anh lấy một túi da , để mặt ba họ.

 

Có thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, chứng nhận bất động sản, chi phiếu, minh chứng tài sản công ty…

 

Mã Tuấn đến sững sờ, chằm chằm những thứ bàn, mắt cũng thèm chớp.

 

Hạ Hùng Hải ngây : “Cái …”

 

“Sính lễ.” Hoắc Cận Hành .

 

“Chú Hạ, đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần công ty, là cổ phần của cháu ở trụ sở chính của Quân Dục, nhiều lắm, chỉ 16,8%, nhưng tiền hoa hồng hàng năm cũng đủ lo cơm áo. Sau khi kết hôn, cháu sẽ chuyển bộ cổ phần sang danh nghĩa của Hạ Thụ.”

 

“Cháu quá nhiều tài sản tên, mấy năm nay cháu vẻ hào nhoáng, nhưng thật phần lớn đều là tài sản của nhà họ Hoắc. Khi học đại học, cháu và Thẩm Hoài Xuyên, Quý Dương đầu tư mấy công ty , lớn, so với Quân Dục, cũng liên quan đến Quân Dục. Sau khi kết hôn, cháu cũng sẽ giao quyền quản lý tài sản cho Hạ Thụ.”

 

“Còn mấy căn nhà đều danh nghĩa của cháu, bao gồm ở Đế Đô, căn nhà ở Thanh Thành, ở Nam Xuyên. Nếu chú Hạ sẵn sàng nhận, cháu sẽ sang tên cho chú và cô Hạ, hoặc nếu dự định sinh sống ở Đế Đô, cháu cũng thể sắp xếp chỗ ở cho , chỉ cần nguyện ý.”

 

“Ngoại trừ bất động sản, còn hai tấm thẻ bộ tài sản của cháu. Cháu nguyện ý giao hai phần ba cho chú, coi như đó là tiền biếu chú. Còn một phần ba, coi như tiền chi tiêu cuộc sống hàng ngày khi kết hôn của cháu và Hạ Thụ.”

 

“Đây xem như thành ý của cháu. Về chuyện hôn nhân của cháu và Hạ Thụ, mong chú đồng ý.”

 

Hạ Hùng Hải đến mờ mịt, thấy hợp đồng ký tên, ông vội vàng từ chối: “Không, cần… Không ! Cái , quý! Hai đứa kết hôn, hai đứa hạnh phúc là ! Cho bọn chú gì chứ!”

 

Hạ Mẫn Quân cũng : “ , đúng , Cận Hành, cháu đưa cái quá khoa trương , khoa trương…”

 

“Không quý, cũng khoa trương.” Hoắc Cận Hành kiên trì, đưa đồ đến mặt họ: “Như cháu cũng thể yên tâm.”

 

Anh rũ mắt : “Chú Hạ, chú nuôi Hạ Thụ hai mươi năm, cháu như là bảo bối của chú, cháu chỉ sợ những thứ đó còn đủ.”

 

“Những thứ mắt cháu đều ở đây, còn , cháu sẽ dùng nửa đời còn của bồi thường cho cô , cũng chứng minh cho .”

Loading...