2. Ăn em
Sau khi thức dậy, Hạ Thụ và Hoắc Cận Hành thăm mộ ông cụ Hạ. Thời tiết bây giờ đang cuối đông là thời điểm lạnh nhất trong năm của Thanh Thành. Hoắc Cận Hành bọc cô như chiếc bánh chưng, xác định vấn đề gì mới yên tâm xuất phát.
Phần mộ của ông cụ Hạ ở ngoại ô Thanh Thành. Chỉ thể tự lái xe hoặc bắt taxi, nếu tự lái xe cũng mất hơn hai giờ. Nghĩa trang ngoại thành giống các nghĩa trang khác vì nơi đây hẻo lánh, công tác phụ trách xơ xài, chỉ dân trong thôn hoặc những nghèo khó mới chôn cất tại đây.
Hoắc Cận Hành ngạc nhiên.
“Sao chôn cất ông nội ở đây ?”
Thời điểm nhiều thăm mộ. Nghĩa trang ngoại ô thì hoang tàn, vắng vẻ, xung quanh chỉ thấy mồ mả và khí lạnh lẽo tang thương.
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y , háo hức phần mộ của ông cụ Hạ, tâm trạng vui vẻ khó thành lời.
“Thật ban đầu em định chôn cất ông tại nghĩa trang Bắc An. đấy, Bắc An đắt. Khi ông nội , tình hình nhà của em khó khăn. Đất ở đây ít tiền xa xôi, khác cũng thấy may mắn, nhưng cũng ít đến, vì yên tĩnh. Sau khi ba và cô bàn bạc thì quyết định an táng ông nội ở đây.”
Cô dứt lời thì đến phần mộ ông nội Hạ.
Ngôi mộ của ông cụ Hạ khác gì những ngôi mộ xung quanh. Một mô đất đắp thành phần mộ cao một mét rưỡi, phía ngôi mộ là một tấm bia đá, đó khắc đơn giản tên của ông . Cách đó hơn một mét còn một cái cây.
Hoắc Cận Hành bỗng cảm thấy lồ ng n.g.ự.c như bóp nghẹt khiến chút khó thở.
Anh xót xa hỏi: “Có cần… Anh sắp xếp ? Chuyển đến một nơi khác?”
Thật Hạ Thụ từng rõ với về việc liên quan đến bảy năm đó. Hoắc Cận Hành cũng bao giờ hỏi.
Không cô , chỉ là những năm tháng đó đối với cô là một ký ức , cô sợ khi nó sẽ như vết d.a.o cứa tim .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-284.html.]
cô cũng rằng, chỉ cần những chi tiết nhỏ nhặt của cuộc sống cô tìm thấy và chắp vá bóng hình của bảy năm đó, nó khiến cô hồi tưởng những gì từng trải qua.
“Không cần .” Hạ Thụ đang nghĩ gì, cô cong mắt khẽ .
“Anh nghĩ rằng ở đây cũng ?”
“…” Hoắc Cận Hành quan sát nơi hoang vắng xung quanh : “Tốt chỗ nào?”
“Có cây đó!”Hạ Thụ chỉ cái cây ngay bên cạnh phần mộ ông nội Hạ, khom lưng ngọt ngào : “A Hành, xem cái cây . Chỉ vì thích nó mà em chọn nơi đấy! Đây là cây hoa dâm bụt, nó sẽ nở hoa mùa hè, khi cánh hoa rụng sẽ rơi xuống phần mộ của ông nội, nó thật giống như em bên cạnh ông, ?”
Hoắc Cận Hành yên lặng lắng , mỉm . Tiểu Thụ trong lòng , dù gặp bất cứ khó khăn nào vẫn luôn lạc quan, vui vẻ.
Anh : “ !”
Hạ Thụ đặt hoa xuống mộ ông cụ, đó dâng hoa quả và từng món đồ cúng lên. Lần Hoắc Cận Hành chép Kinh Phật cho ông.
Còn một bản đốt, cô mang theo đặt bó hoa.
Đứng lặng lẽ di ảnh của ông nội bia mộ, ánh mắt của Hoắc Cận Hành phần tối , trong kí ức sâu đậm của , ông là nghiêm nghị, ít khi . Bởi vì xuất là quân nhân, cho nên ông luôn mang theo khí thế của một quân nhân, khiến khác nể sợ.
Ông chọn và đưa về nhà họ Hạ. Ông dạy cái điều cần nhất của con , trung thực, ngay thẳng và cũng chính ông khi phân rõ trái đúng sai trừng phạt, ngăn cấm tình yêu của khi nó chớm nở.
Anh luôn tôn kính ông, một thời gian khá dài, giờ nghĩ trong lòng khỏi chua xót.
Mọi việc xong, Hạ Thụ lên phủi bụi quần áo, cô đến cạnh , bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy tay . Hoắc Cận Hành ngập ngừng dường như còn chút băn khoăn, buông lỏng đầu ngón tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô giống .
Sau vài giây trầm tư, cuối cùng cũng siết chặt lấy tay cô, mặc dù cử chỉ nhẹ nhàng nhưng Hạ Thụ vẫn cảm thấy rấtrất vui vẻ, đó dùng sức nắm chặt tay .
Cô di ảnh ông nội.