—Ông nội, con dẫn A Hành đến thăm ông đây ạ!
Cô mỉm , trong lòng thầm :
—Ông nội xin hãy yên tâm, cả nhà đều . Ba, cô và Tiểu Tuấn cũng . Vụ án bảy năm của gia đình cũng minh oan , nhà họ Hạ trong sạch, từ đến nay từng chuyện đó. Ông ở thiên đường, hãy yên nghỉ.
— mà……
Dừng một chút, cô ngước mắt Hoắc Cận Hành bên cạnh .
—Xin ông, đến cuối cùng cháu vẫn trái với di nguyện của ông.
—A Hành đối xử với cháu , thực sự , ngoại trừ ông nội và ba, thì là đàn ông nhất thế giới .
—Anh yêu cháu và cháu cũng yêu . Bây giờ cháu suy nghĩ gì nữa, chỉ yêu . Cháu đánh mất bảy năm, dễ dàng để nên cháu thể đánh mất thêm nữa.
—Vậy nên hy vọng ông chúc phúc cho chúng cháu.
Khoé mắt cô còn vương nước, cô vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y .
Khi cô đầu tấm bia mộ, Hoắc Cận Hành cũng lặng lẽ cô.
Anh kẽ chớp chớp mắt.
—Ông nội, cháu xin .
—Cháu hứa với ông rằng cả đời cháu sẽ yêu thương và chăm sóc cô thật .
–
SSau khi ăn tối, Hạ Hùng Hải âm thầm gọi Hạ Thụ đến phòng . Hạ Thụ tranh thủ giúp cô dọn dẹp bàn ăn lặng lẽ lên lầu gõ cửa phòng Hạ Hùng Hải.
“Ba.”
“Tiểu Mộc.”
Hạ Hùng Hải mỉm gọi tên cô: “Đến đây.”
Cô đến khẽ cong mắt : “Ba, chuyện gì ạ?”
Ánh sáng trong phòng là tông ấm tạo cảm giác nhẹ nhàng, yên tĩnh và ấm áp. Ông mỉm hiền từ: “Con và A Hành với ?”
Khi thấy câu hỏi đầy ẩn ý của ông, hai má Hạ Thụ đỏ bừng: “Ba, con…con…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-285.html.]
Cô hiểu rõ Hạ Hùng Hải tình cảm phát giữa cô và A Hành… Chỉ là hiểu trong lòng nhưng .
Từ nhỏ cô dạy để trở thành một con gái lòng tự tôn, mạnh mẽ và chính kiến riêng của . Cô luôn cảm thấy điều đó đúng, nhưng giờ đây đối mặt với trưởng bối cô …
“Không chuyện gì , ba chỉ hỏi thôi, con đừng quá căng thẳng.”
Ông vỗ nhẹ tay cô, Hạ Hùng Hải nhẹ nhàng : “Tiểu Mộc, A Hành đối xử với con ?”
“Tốt ạ!” Khi những lời , đôi mắt cô như phát sáng, cô gật đầu mạnh.
“Tốt như thế nào ?”
“Thì… Rất , ạ!” Khuôn mặt cô hiện lên ý , hai má ửng đỏ: “Anh … Biết chăm sóc và sẵn sàng thứ cho con, còn quan tâm đ ến tâm trạng của con. Tóm … Con thế nào, nhưng là !”
Hạ Hùng Hải , con gái vui vẻ như , ông cũng vui mừng. Ánh mắt của ông dừng chiếc nhẫn ngón áp út của cô.
“Đã quyết định nhất định là thằng bé?”
“Vâng.” Hạ Thụ gật đầu, Hạ Hùng Hải hỏi thì lo lắng: “Ba, ba vẫn …”
“Đừng nghĩ linh tinh.” Hạ Hùng Hải : “Hôm nay A Hành đưa sính lễ cho ba và cô.”
“… Dạ?”
“Đây.” Ông lấy tài liệu trong ngăn kéo đưa cho Hạ Thụ, Hạ Thụ ngạc nhiên.
Khi Hạ Thụ thấy hợp đống hợp đồng , cô giật , đồng thời sự lo lắng trong lòng cũng biến mất, cô mím môi nhịn .
Vậy mà dùng bộ tài sản của …
Hạ Hùng Hải : “Ba đồng ý , nhưng Tiểu Mộc, con cứ cầm lấy những thứ , khuyên nhủ A Hành cần như .”
Hai gò má Hạ Thụ đỏ bừng: “Nếu cho , cứ giữ lấy, dù cũng thấy nhiều…”
“Bọn ba cũng thiếu tiền tiêu.” Hạ Hùng Hải , vỗ tay cô: “Hơn nữa ba A Hành là vì bày tỏ thành ý. Thằng bé là đứa trẻ . Những thứ tính là gì, thằng bé đối xử với con mới là quan trọng nhất. Bây giờ ba thằng bé đối xử với con , nên cần những thứ , hai đứa giữ là .”
Ra khỏi phòng Hạ Hùng Hải, Hạ Mẫn Quân rửa xong hoa quả .
Trong lòng Hạ Thụ ấm áp, cô lấy một cái đ ĩa, chọn mấy loại hoa quả Hoắc Cận Hành thích ăn, đó mang lên tầng tìm .
Khi cô đẩy cửa , Hoắc Cận Hành đang chuyện điện thoại.
Hoắc Cận Hành bề bộn nhiều việc, mặc dù đang trong kỳ nghỉ, nhưng khi cũng rảnh rỗi, thỉnh thoảng vẫn xử lý công việc.