Tết năm nay rơi ngày 5 tháng 2 theo lịch Dương, Hạ Thụ theo Hoắc Cận Hành về Nam Xuyên.
Trước khi họ , Hạ Hùng Hải vẫn lo lắng về chuyện . Dù nhà họ Hoắc giống những gia đình khác, còn dịp Tết, chỉ sợ nhiều nhiều quy củ, lúc Hạ Thụ đến, gây thêm phiền phức gì mới .
Hoắc Cận Hành hứa hẹn tất cả đều , chắc chắn sẽ xảy chuyện ngoài ý mới khiến Hạ Hùng Hải bớt căng thẳng. Hôm đó ông đưa hai họ sân bay.
Ngày 4 tháng 2, trời hửng nắng, bầu trời trong xanh.
Chuyến bay khởi hành từ Thanh Thành đến Nam Xuyên bay định.
Đây là đầu tiên Hạ Thụ đến Nam Xuyên.
Trong lòng Hạ Thụ sự căng thẳng và mong chờ đối với thành phố cách xa ngàn dặm .
Tháng 2 ở Nam Xuyên, các loại hoa vẫn thi đua nở, cây cối um tùm.
Không khí se lạnh, gió lạnh thổi làn da, nhiệt độ ở đây thấp hơn vài độ.
Hạ Thụ xuống máy bay run rẩy.
Hoắc Cận Hành thấy thì nhịn , tiến lên quấn khăn quàng cổ tỉ mỉ cho cô, : “Lạnh đúng ? Khí hậu phía Bắc và phía Nam giống , bên ẩm ướt, lạnh sẽ chịu nổi, em mặc ấm một chút.”
Nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Thụ đều vùi trong khăn quàng, cô bĩu môi: “Em phía Nam ấm áp, em còn tưởng thật cơ, nhưng rõ ràng còn lạnh hơn phía Bắc! A Hành, nhà máy sưởi ?”
Hoắc Cận Hành xoa tóc cô: “Yên tâm, để em đông lạnh .”
Đi theo lối VIP đến đại sảnh, nhà họ Hoắc đến đón.
Ngoài quản gia và tài xế, còn Diệp Nhược và Hoắc Cận Diễm tự đến đây, phía bọn họ còn một nhóm giống như vệ sỹ. Nhìn thấy Hoắc Cận Hành đều cung kính chào: “Cậu hai.”
Hoắc Cận Hành gật đầu.
Tầm mắt Hạ Thụ dừng Diệp Nhược.
Vợ Hoắc Cận Diễm là một phụ nữ xinh , khí chất.
Hoắc Cận Hành cô mới sinh em bé thứ hai xong, nhưng Hạ Thụ thấy giống chút nào. Dáng cô mảnh khảnh, cô trang điểm, dịu dàng điềm tĩnh.
Hoắc Cận Hành chào cô : “Chị dâu.”
“Tiểu Hành.” Diệp Nhược mỉm , cô Hạ Thụ.
Hạ Thụ đối diện với cô , cô cảm thấy hổ, lễ phép gật đầu chào.
Hoắc Cận Hành cảm nhận , cô, dắt tay Hạ Thụ lên phía :
“Chị dâu, đây là Hạ Thụ.”
Anh Hạ Thụ: “Hạ Thụ, đây là chị dâu, Diệp Nhược.”
Hạ Thụ gật đầu, ánh mắt trong veo, thử gọi: “Diệp… Chị…. Dâu…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-289.html.]
… Hình như thế nào cũng thích hợp.
Diệp Nhược chọc : “Gọi theo Tiểu Hành là .”
Hạ Thụ ngượng ngùng, hai gò má đỏ lên, nhỏ giọng gọi: “Chị dâu…”
Hoắc Cận Hành thấy thì , yên lặng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
“Chịu trở về ?” Hoắc Cận Diễm vốn ở phía xa điện thoại, lúc mới thong thả đến đây, Hoắc Cận Hành trêu tức .
Hoắc Cận Hành thèm trả lời , với Hạ Thụ: “Em , đây là Diêm Vương nhà , em cần quan tâm .”
“Này em…” Hoắc Cận Diễm cắn răng, giả vờ đá : “Ngứa da đúng ?”
Hoắc Cận Hành ôm Hạ Thụ lùi về , còn : “Em xem, để ý tới , nên vội vàng kiếm chuyện kìa.”
Hoắc Cận Diễm: “…”
Diệp Nhược và Hạ Thụ nhịn .
Dù cũng chỉ là vui đùa, Hạ Thụ chào: “Anh cả.”
Lúc Hoắc Cận Diễm mới thoải mái hơn một chút, nhướng mày với Hoắc Cận Hành: “Vẫn là Hạ Thụ hiểu chuyện.”
Hoắc Cận Hành mặc kệ : “Đó là khách sáo với .”
Trên đường về nhà, Hạ Thụ vô cùng ngạc nhiên, cô ghế ô tô bên ngoài thấy hoa cả mắt.
Cô từng đến phương Nam, càng từng thấy mùa đông ở đây.
Mùa đông ở đây khác với phía Bắc, tuyết, cũng lá khô rụng ven đường.
Cây cối bên đường tươi , lá xanh tươi, giống như mùa hè .
Có vô các loại cây khác .
Thỉnh thoảng cô thấy những cây hình thù kỳ quái, cô từng thấy.
Hoắc Cận Hành thấy cô ngạc nhiên, bên cạnh xem cùng cô. Đi nửa tiếng, mới nhận : “Về Ngân Loan?”
Hoắc Cận Diễm ở ghế phó , cũng thèm đầu : “Ừ.”
“Sao về nhà cũ?”
Nhà họ Hoắc khởi nghiệp từ ngành bất động sản, còn cắm rễ ở Nam Xuyên. Đương nhiên bất động sản ở Nam Xuyên nhiều đếm hết. trong nhà quy củ, mỗi khi đến Tết, ngày giỗ ông cố, đều trở về nhà cũ.
Nhà cũ nhà họ Hoắc tồn tại khi tập đoàn Quân Dục thành lập, là một căn biệt thự lớn trong nội thành cũ. Bởi vì ở trong khu nội thành cũ, nên điều kiện bây giờ thể so với bên Ngân Loan.
Hoắc Cận Diễm : “Ông ba đến đây.”
“Ông ba?” Hoắc Cận Hành khó hiểu: “Sao ông đến?”
Các chi của nhà họ Hoắc loạn, Hoắc Cận Hành cũng quá thiết với họ hàng, cũng chỉ một vài trong trí nhớ của .