Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:25:13
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đổ mồ hôi, mặc áo ngủ màu xám rộng thùng thình của , giống như một con gấu xám nhỏ.

 

Thế nhưng trạng thái của con gấu nhỏ ỉu xìu, thấy tiếng động, cô ngẩng đầu lên, yếu ớt với : “A Hành.”

 

Cô giang hai tay với , chờ mong .

 

Muốn ôm một cái.

 

Hoắc Cận Hành vội qua ôm cô lòng. Hạ Thụ ôm chặt lấy , đầu cọ cọ n.g.ự.c .

 

Hoắc Cận Hành xoa đầu cô: “Còn khó chịu ?”

 

“Có…” Cô yếu ớt trả lời, giống như tốn hết sức để một từ . Hoắc Cận Hành thấy thì áy náy và đau lòng.

 

“Anh xin .”

 

“… Dạ?” Cô mơ hồ, ngẩng đầu lên , khó hiểu: “Sao xin .”

 

Hoắc Cận Hành mím môi: “Tối qua… Anh hại em bệnh.”

 

Hạ Thụ cảm thấy hổ, hai giây cúi đầu xuống, giọng nhỏ xíu: “… Là tại .”

 

Cô vùi đầu trong n.g.ự.c khanh khách: “Vậy nên, em phạt …”

 

Hoắc Cận Hành phản bác, ánh mắt dừng vệt đỏ cổ tay cô, là cuối đêm qua để .

 

Anh nhẹ nhàng xoa cổ tay cô.

 

Nhiệt độ cơ thể cô luôn thấp hơn nhiệt độ cơ thể , nhưng giờ phút nắm cổ tay cô, rõ ràng tay cô còn nóng hơn tay . Anh cúi đầu chạm trán trán cô, thử đo nhiệt độ của cô.

 

Vẫn quá nóng.

 

“Chờ một chút.” Hoắc Cận Hành nhẹ nhàng để cô xuống, đắp chăn cẩn thận cho cô, đến ngăn tủ để tìm thuốc.

 

Anh thường xuyên ở đây, ít thuốc, cũng may thuốc hạ sốt.

 

Sau khi đun nước, pha thuốc, để nguội, trở về giường, ôm cô lòng, đưa cốc nước cho cô: “Uống thuốc .”

 

Hạ Thụ nhíu mày lắc đầu: “Không , ! Mùi khó ngửi, chắc chắn là đắng!”

 

“Ngoan nào.” Anh để cốc gần hơn: “Em bệnh, uống thuốc mới nhanh khỏi.”

 

“Không!”

 

“Nhanh nào.” Anh kiên nhẫn dỗ cô, giọng điệu cũng cho phép cô từ chối: “Em ngoan nào, đừng để lo lắng.”

 

“Em bệnh vì ai chứ!” Hạ Thụ thấy giọng như mệnh lệnh của , cô cũng buồn bực, chui khỏi lòng , để ý đến nữa.

 

Hoắc Cận Hành thể phản bác câu của cô, bàn tay cầm cốc nước đưa cho cô chậm rãi buông xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-292.html.]

 

Lông mi của cũng rũ xuống.

 

Vẻ mặt áy náy, cô đơn.

 

Hạ Thụ thấy như thì đau lòng, cô nghĩ thái độ của quá đáng lắm , sự tội dâng lên.

 

Cô cắn môi, sáp gần : “A Hành…”

 

“Bỏ .” Hoắc Cận Hành với cô, để chén nước lên tủ đầu giường, dáng vẻ vẫn kiên nhẫn và dịu dàng: “Em uống, uống nữa, .”

 

“Uống, uống! Em uống ngay bây giờ…” Trong lòng cô cực kỳ khó chịu, sợ sẽ đau lòng, vội cầm lấy cốc nước, nhắm chặt mắt nuốt thuốc xuống.

 

Hoắc Cận Hành ngẩn .

 

Rõ ràng là cô thích uống, cả khuôn mặt đều nhăn . Nuốt thuốc xuống thật sự khó khăn, thỉnh thoảng lè lưỡi để đèn nén cơn buồn nôn.

 

Anh yên lặng , dần nhíu mày, cảm thấy tấc thịt đều véo chặt, bàn tay vô thức nắm chặt .

 

Đương nhiên cô thỏa hiệp bởi vì .

 

Hoắc Cận Hành vết đỏ cổ tay cô, khuôn mặt nhăn nhó của cô, cảm giác một viên đá đè lên tim , đau khó chịu.

 

Trong lòng Hoắc Cận Hành thật Hạ Thụ thích nhiều thứ, nhưng đa phần cô đều thỏa hiệp vì .

 

Chẳng hạn như chuyện cô uống thuốc, chẳng hạn như khi giường cô thích trói, hoặc rõ ràng thích tự do tự tại, thích trói buộc bởi quy củ, nhưng nguyện ý học tập vì .

 

Uống xong thuốc, Hạ Thụ vội vàng t hở dốc, cô gấp gáp gọi : “A đắng, đắng quá! Đắng c.h.ế.t mất! A Hành, kẹo…”

 

Còn dứt lời, cả cô bỗng kéo về phía , miệng bịt kín, nụ hôn của rơi xuống.

 

Hoắc Cận Hành nhắm mắt , hôn thật sự sâu.

 

Thuốc quả thật đắng.

 

Đầu lưỡi của còn dính vị đắng của thuốc, lan đến cả khoang miệng của đều là vị .

 

“Này!” Hạ Thụ ngạc nhiên, vội vàng đẩy .

 

Cô đẩy mạnh, nhíu mày: “A Hành, điên hả! Em đang ốm!”

 

Mắt Hoắc Cận Hành tối sầm: “Anh !”

 

“Sẽ lây bệnh!”

 

“Lây thì lây.” Anh duỗi tay xoa ấn đường của cô, cô thả lỏng.

 

“Sao thế !” Hạ Thụ tức giận, hất tay , nhưng đó vẫn nhào lòng .

 

Lỗ tai cô dán vị trí tim , cô ngây ngô: “Anh khiến em bệnh, phạt cảm, còn chăm sóc em đó…”

Loading...