Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:33:20
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Thụ hết cảm ngay lập tức, cô dưỡng bệnh ở đây một thời gian, kéo dài đến hết kỳ nghỉ đông.

 

Khoảng thời gian , Hạ Thụ trải nghiệm cuộc sống của thiếu phu nhân nhà giàu.

 

Không chỉ bác sỹ gia đình chủ động đến khám hàng ngày, mỗi ngày ba bữa cơm, chiều đều đưa lên đến cửa, ngay cả việc hàng ngày cũng giúp đỡ. Ăn cơm chỉ việc mở miệng, ngoài thậm chí cần động chân, đến cả mặc quần áo cũng Hoắc Cận Hành mặc giúp.

 

Hạ Thụ từng hoài nghi liệu phế nhân .

 

chăm sóc kỹ càng cũng chỗ , trong một thời gian, thần sắc và cơ thể của cô rõ ràng hơn nhiều, thậm chí eo còn béo lên một vòng.

 

Hạ Thụ tức giận vì chuyện , cô nghiến răng nghiến lợi: “A Hành, em nghi ngờ là cố ý! Cố ý em bệnh, đó cố ý nuôi em như heo, chỉ vì em béo lên!”

 

Trái Hoắc Cận Hành vui mừng, lúc cô soi gương, còn như vô tình véo véo eo cô.

 

Hạ Thụ vỗ mạnh tay .

 

Anh : “Béo hơn, sờ hơn.”

 

“Này!” Hạ Thụ đ.ấ.m : “Đừng tưởng rằng em gì, em béo thành heo, đó cần em nữa chứ gì!”

 

Cô véo mặt giống như nhào đất nặn, cho hả giận.

 

Hoắc Cận Hành bất lực.

 

đầy cảnh cáo: “A Hành, đừng như !”

 

Hoắc Cận Hành , ôm lấy cô: “Mơ như , cũng dám.”

 

Năm nay là năm đầu tiên Hạ Thụ đến đây, Hoắc Cận Diễm và Diệp Nhược lên kế hoạch du lịch, tính toán dẫn cô chơi quanh Nam Xuyên.

 

Kết quả cô bỗng bệnh, cuối cùng hầu hết hành trình chỉ thể hoãn . Cũng may là khu vực xung quanh nhà họ Hoắc cũng nhàm chán, cô thể chơi một vài nơi gần đó.

 

Vào ngày hôm ngày Hạ Thụ bệnh, xảy một hiểu lầm nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-295.html.]

 

Sáng sớm hôm đó, Hoắc Cận Hành đến phòng ăn hỏi thăm ông cụ Hoắc và vợ chồng Hoắc Chấn Xuyên, Cận Ân, khi khỏi cửa thì trùng hợp gặp vợ chồng Hoắc Cận Diễm.

 

Hoắc Cận Diễm thấy Hoắc Cận Hành mệt mỏi, dường như ngủ nhiều lắm. Mắt vết thâm, hai cổ tay còn vết hồng rõ ràng, tấm tắc.

 

“Chậc… Đã hai đứa , bệnh còn chơi lớn như ! Không hổ là em.”

 

Hoắc Cận Hành khách sáo cho một đạp.

 

Thời gian nghỉ đông của Hoắc Cận Hành ngắn, năm mới rơi ngày 5 tháng 2, ngày 10 tháng 2 về Đế Đô.

 

Hôm khi trở về, vợ chồng Hoắc Chấn Xuyên và Cận Ân còn tìm Hạ Thụ trò chuyện.

 

Hạ Thụ đến Nam Xuyên, hai họ bận rộn, quan tâm đến cô, nhưng vẫn đối xử với cô .

 

Việc ăn, mặc, chỗ ở, của cô ngoài Hoắc Cận Hành, hai họ cũng chuẩn chu đáo, cẩn thận.

 

Cận Ân : “Tiểu Mộc , cháu đến Nam Xuyên, chú dì vẫn thể chuyện cẩn thận với cháu , dẫn cháu ngoài chơi , cháu đừng để bụng. Lần cháu thể đến lúc rảnh rỗi, chú dì sẽ dẫn cháu du thuyền, đưa cháu chơi thật vui.”

 

“Không , chú Hoắc, dì Cận.” Hạ Thụ khanh khách, mắt hạnh trong veo: “Cháu hai bận, cháu chơi cũng vui. A Hành vẫn luôn ở cùng cháu, còn cả và chị dâu cũng đưa cháu chơi nhiều nơi, cháu vui vẻ.”

 

“Vậy là .” Cận Ân và Hoắc Chấn Xuyên thì vui mừng, hai liếc , vẻ mặt do dự.

 

Lần Cận Ân và Hoắc Chấn Xuyên gọi cô đến là tâm sự với cô về Hoắc Cận Hành.

 

Có lẽ vì khi Hoắc Cận Hành trở về nhà, luôn trầm mặc ít , thích tranh giành khiến Cận Ân và Hoắc Chấn Xuyên cảm thấy giữa bọn họ luôn một tầng phân cách. Bọn họ cũng từng trao đổi với , xem rốt cuộc trong lòng nghĩ gì, gì, nhưng thử nhiều năm, đều kết quả.

 

Hai vợ chồng buồn rầu vì chuyện .

 

Thậm chí Cận Ân còn nghĩ, chán ghét nhà họ Hoắc , chán ghét bọn họ.

 

Hạ Thụ hiểu , mắt cô cong lên: “Không ạ, chuyện đó ! Chú dì, A Hành thể ghét , rõ ràng A Hành yêu .”

 

Cận Ân và Hoắc Chấn Xuyên đều sững sờ, Hoắc Chấn Xuyên thụ sủng nhược kinh: “Là Tiểu Hành… Nói như với cháu ?”

Loading...