Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:33:38
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Thu Nam còn , ôm chân Hạ Thụ buông tay: “Hu hu, thím nhỏ, cháu thím , thím ở với Thu Nam , hu hu…”

 

Mấy ngày nay, quan hệ giữa Hoắc Thu Nam và Hạ Thụ , nhất là khi Hạ Thụ bệnh.

 

Hai giống , đều sợ đắng, thích ăn ngọt. Mỗi Hạ Thụ uống thuốc đều khó khăn, Hoắc Cận Hành tìm nhiều vị kẹo để cho cô ăn khi uống thuốc.

 

Năm nay Hoắc Thu Nam bắt đầu tới giai đoạn răng, Hoắc Cận Diễm và Diệp Nhược dám cho bé ăn nhiều kẹo. Hoắc Thu Nam phát hiện Hạ Thụ kẹo, thường xuyên cô với ánh mắt tội nghiệp, Hạ Thụ thấy , đều chia cho một nửa.

 

Hoắc Thu Nam quả thật yêu thím nhỏ.

 

Cả nhà đều bất lực.

 

Dỗ dành cả một buổi, Hoắc Thu Nam mới thút tha thút thít buông tay, cũng đến gần thời gian thủ tục.

 

Hai theo lối VIP, kiểm tra an ninh, kiểm tra vé máy bay, lên máy bay.

 

Thời tiết dạo ở Nam Xuyên và Thời Tiết đều , máy bay delay. Đến khi máy bay cất cánh định, Hoắc Cận Hành kéo tấm che giúp Hạ Thụ, hỏi: “Buồn ngủ ? Em ngủ ?”

 

Hạ Thụ lắc đầu.

 

Chỗ khoang hạng nhất rộng, nhưng cô chen chúc cùng , Hoắc Cận Hành thắt dây an duy nhất cho cô.

 

Khi rụt tay , Hạ Thụ nắm lấy cổ tay , cô vén tay áo của lên đến khuỷu tay.

 

Hoắc Cận Hành cô khó hiểu.

 

Hoắc Cận Hành trắng, mạch m.á.u xanh rõ ràng làn da trắng nõn của , cô kề sát , quan sát cẩn thận.

 

“Sao em?” Hoắc Cận Hành thấy cô nửa ngày gì, khó hiểu hỏi.

 

Hạ Thụ mím môi, ngẩng đầu lên, bàn tay xoa chỗ khuỷu tay , : “A Hành, cho hiến m.á.u nữa.”

 

“…” Hoắc Cận Hành ngẩn .

 

Dứt lời, cô kéo tay áo xuống, vẻ mặt nghiêm túc: “Không m.á.u trong kho m.á.u thể sạch sẽ! Vậy kim lấy m.á.u cũng thể sạch sẽ. Vậy nên hiến m.á.u nữa, đó, ?”

 

Hoắc Cận Hành hoảng hốt ý thức cô đang đến chuyện gì, cô chăm chú, bỗng nở nụ : “Không em cũng từng hiến m.á.u cho đó ?”

 

400 CC, nó khiến nghĩ là thấy đau lòng.

 

Hạ Thụ vuốt tóc, buồn bực : “Đó giống…”

 

“Có gì giống?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-297.html.]

 

“Dù cũng giống!” Cô đau lòng, rõ ràng thấy thương đổ máu, nhưng luôn chứng kiến.

 

Cô ôm lấy cánh tay , trịnh trọng : “A Hành, đừng quên là túi m.á.u nhỏ của em! Của một em! Không thể hiến m.á.u cho khác, , !”

 

Hoắc Cận Hành vui vẻ, véo má cô: “Bá đạo.”

 

Hạ Thụ đắc ý ngẩng đầu: “ !”

 

Máy bay thuộc loại máy bay trung bình, khoang hạng nhất chỉ hai vị trí, khép kín, ghế thể duỗi hoặc gập , tay vịn chắc chắn, thể .

 

… Còn dây an .

 

Cô dựa như , cực kỳ gần. Hoắc Cận Hành rũ mắt, đập mắt là cổ áo của cô.

 

Anh hai giây, cô, con ngươi biến hóa nhỏ.

 

“…” Hạ Thụ ánh mắt đó của dọa sợ, cô vội nhảy khỏi , kéo chặt cổ áo: “A Hành, điên hả! Đang máy bay đó!”

 

“Anh .” Ngược Hoắc Cận Hành nhạt, dáng vẻ vô tội: “Anh cũng gì.”

 

Hạ Thụ oán trách: “Anh, sắp !”

 

Hạ Thụ kinh nghiệm, bây giờ cô phản ứng nhanh, ánh mắt biến hóa một chút, là cô thể suy nghĩ cái gì, nhất là…

 

Hoắc Cận Hành càng tươi hơn, tới gần cô.

 

Hạ Thụ trốn .

 

Anh trực tiếp kéo cô trở , Hạ Thụ sợ tới mức nhắm mắt khẽ kêu.

 

“Hạ Thụ.” Anh cố ý dáng vẻ sợ hãi vì trốn cô, thong thả : “Em còn nhớ , tối hôm đó gì?”

 

– “Em chờ đó cho .”

 

Hạ Thụ khẽ ho, giống như mất trí nhớ, : “… Cái gì? Cái gì? Nói gì? Anh cũng !”

 

Anh cũng vội, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, : “Đừng sợ, sẽ gì em máy bay.”

 

Anh kề sát tai cô: “Tương lai còn dài, chúng còn nhiều thời gian.”

 

“…”

 

Bịt mắt, trói gì đó thì tương lai nhiều.

Loading...