Cố Vũ Thuần nghẹn họng, cô lệnh cho vệ sỹ rút xuống. Vệ sỹ đang định xuống, Quý Dương bỗng reo lên: “Này, ! Đứng yên đó! Mọi đừng quên là vệ sỹ nhà họ Hoắc, chứ vệ sỹ của cô ! Không rút xuống!”
Vệ sỹ tiến lên.
“Vệ sỹ nhà họ Hoắc đúng ?” Cô khoái trí, chỉ Hoắc Cận Hành : “Được, Tống Hành, hỏi một câu!”
“Cậu .”
“Sau khi và Tiểu Mộc kết hôn, trong nhà cô là ?”
Dứt lời, tiếng la ó xung quanh vang lên.
Hoắc Cận Hành : “Cô .”
Cố Vũ Thuần đắc ý: “Ai cơ? Ai cơ? Nói to chút, thấy!”
“Cô .” Giọng Hoắc Cận Hành kiên định: “Đều cô .”
“Ồ, thì là Hạ Thụ!” Cố Vũ Thuần cực kỳ vui sướng, cô vỗ vỗ ván cửa, với bên trong: “Tiểu Mộc? Vậy cho vệ sỹ lên phá cửa ?”
Có một giọng trong trẻo truyền : “Không cho!”
“Có thấy !” Cố Vũ Thuần thẳng lưng, chỉ mấy vệ sỹ: “Người bên trong chính là bà chủ mấy , ông chủ mấy đều lời bà chủ, cô bảo mấy mau lui xuống, mau xuống !”
“…” Vệ sỹ đờ đẫn.
Hoắc Cận Hành thể phản bác, Hạ Thụ đang trốn cửa, cửa : “Hạ Thụ, đêm nay em chờ đó.”
Mọi xung quanh đều bùng nổ.
“Ai u ~~!”
“Đây là ý gì ?”
“ hiểu!”
Hạ Thụ trốn cửa, cô ngoài qua khe hở, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của . Mặc dù thấy, nhưng cô vẫn hổ, hai má đỏ lên, cắn răng hầm hừ: “Anh uy h.i.ế.p tớ! Vũ Thuần, Tiểu Tuấn, chị Tần Xu, hãy dạy dỗ giúp em!:
“Được!” Mọi ngoài cửa sốt sắng xoa tay.
….
Sau đó cũng nhiều trò chơi, như là đố chữ, đoán nét chữ của ai, c.h.é.m tấm gỗ,…
Hoắc Cận Hành dễ dàng thông qua trò đố chữ và c.h.é.m tấm gỗ, đến trò đoán nét chữ, Quý Dương nhịn ồn ào: “ mấy khó khác quá đấy! Quỷ mới là ai ?”
Trên tờ giấy trắng chục nét chữ, nét nào cũng vẻ giống .
Cố Vũ Thuần và Tần Xu cực kỳ đắc ý: “Anh cho là cưới vợ dễ thế ? Mau chọn , chọn đúng thì thể lấy vợ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-309.html.]
Hoắc Cận Hành chỉ một nét trong đó: “Cái .”
Cố Vũ Thuần và Tần Xu ngây ngốc.
Hoắc Cận Hành chắc chắn: “Khi cô nét ngang, phần đuôi sẽ nhướng lên, .”
Người đắc ý biến thành nhóm phù rể, Quý Dương và Tần Dã ở bên cạnh ha ha: “Ha ha, đoán đúng đúng ? Có đoán đúng ? Mở cửa, mở cửa, mau mở cửa!”
Tần Xu vẫn đồng ý, lấy đòn sát thủ, vỗ tay bảo mang một cái khay lên.
“Hoắc Cận Hành, nếu vượt qua cửa ải cuối cùng , thể mở cửa!”
Trên khay mấy ly rượu, rượu vang, rượu trắng, đủ loại, Tần Xu chỉ chén rượu : “Cậu uống hết mấy chén , chúng sẽ mở cửa!” (Thì nhà uống rượu đồ đó)
Nhóm phù rể lộ vẻ mặt khó xử.
Thẩm Hoài Xuyên chủ động tiến lên: “ uống .”
“Không , !” Tần Xu đẩy : “Là cưới vợ, ? Ai cưới đó uống, chỉ Cận Hành uống mới tính!”
“, uống !” Cố Vũ Thuần ở bên cạnh lên tiếng, một đám cũng ồn ào theo.
“Uống! Uống!”
“Uống!”
…
Hoắc Cận Hành nghĩ đến cái gì đó, đó lạnh nhạt nở nụ , cầm lấy một ly rượu, dũng cảm : “Được, uống!”
Khi ly rượu đưa đến môi, bỗng một giọng phía cửa truyền đến: “Không thể uống!”
Sau đó cánh cửa bỗng mở , một bóng mặc váy đỏ chạy , mặt Hạ Thụ nhăn : “Mọi đừng ép uống rượu, thể uống rượu! Anh …”
Tầm mắt Hoắc Cận Hành dừng mặt cô, thứ phản chiếu trong mắt là một cô gái đôi lông mày như tranh vẽ, bước trong bộ váy đỏ rực.
Tay áo đỏ tươi rủ xuống, nhiều hoa văn phức tạp thêu dọc bờ vai của cô xuống. Cô giống như một cái cây các loại hoa vây quanh, chúng tinh phủng nguyệt.
Tim Hoắc Cận Hành đập nhanh.
Có .
“A a a!”
“Cửa mở ! Mở !”
“Đây chính cô dâu tự mở! Chúng gì!”
Cố Vũ Thuần và Tần Xu trách móc: “Tiểu Mộc, gì! Cậu thể chút tiền đồ !”