Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 310: END

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:47:23
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mau , mau !”

 

Hoắc Cận Hành để ly rượu xuống, .

 

Hạ Thụ trúng khổ nhục kế, cô xoay .

 

Anh nhanh chóng tiến lên kéo cô , ánh mắt chằm chằm cô, cho cô .

 

Hạ Thụ ảo não, bỗng giơ quạt tròn lên che mặt, gì, cũng .

 

Hoắc Cận Hành kéo quạt của cô xuống.

 

“Không nên !” Tần Xu ngăn cản: “Còn xong nghi thức , bây giờ ! Không !”

 

Hoắc Cận Hành nhịn , cởi áo khoác ngoài của , chùm lên đầu Hạ Thụ, ôm ngang cô lên, bước ngoài. Tiếng la ó và huýt sáo vang lên xung quanh.

 

Đến khách sạn Hoàng Đô, là một giờ mười bốn phút.

 

Hôn lễ của Hoắc Cận Hành coi là một sự kiện trọng đại, những địa vị ở Nam Xuyên và Đế Đô đều mời đến.  Địa điểm rộng hàng nghìn mét vuông phong cảnh tráng lệ và tinh xảo, lan can chạm trổ và đá ngọc đều là đồ cổ, giống như cung đình ngàn năm .

 

Cả hội trường chỉ ánh đèn mở, màu đỏ bao phủ bộ đại sảnh và sân khấu, nhạc cổ lan khắp ngóc ngách của hội trường, bầu khí nguy nga tráng lệ, còn cánh hoa đào rơi từ cao xuống.

 

Hạ Thụ phía tấm màn, thấy xung quanh.

 

Quả nhiên lừa cô.

 

Khi đèn bật lên, hoa đào, ngói xanh, trông càng hơn.

 

Một giờ mười bốn phút, ánh đèn đều tắt , chỉ một ánh đèn từ phía cuối sân khấu.

 

Thế giới của Hạ Thụ tối om, thấy khách mời ở bốn phía, cô chỉ thấy trai mặc quần áo đỏ đang về phía cô.

 

Như cả thế giới đang về phía cô…

 

Hoắc Cận Hành cách Hạ Thụ vài bước, khom lưng.

 

Trước đó Hạ Thụ chủ trì về các nghi lễ, đó cô dịch chuyển quạt tròn xuống phía , khuôn mặt trắng nõn lộ .

 

Ấn đường cô dính hoa, má đồng tiền lún xuống.

 

Tất cả ở đây đều yên lặng sân khấu.

 

Hoắc Cận Hành cô chằm chằm, nhanh chóng mỉm cầm lấy tay cô, chậm rãi dắt cô lên bục.

 

Hai về phía trung tâm sân khấu.

 

Nghi lễ của hôn lễ phức tạp, cho dù giản lướt bớt, nhưng quá trình vẫn rườm rà, trang trọng như cũ.

 

Người MC khúc << Phượng cầu hoàng>>, chú rể và cô dâu thực hiện các lễ nghi còn theo lời MC.

 

“Gặp mỹ nhân lòng nhớ chẳng buông.”

 

Ba kính ba lạy, đến lễ rửa tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-310-end.html.]

Cố Vũ Thuần giả cung nữ bưng một cái thau đồng lên, cô dâu, chú rể đồng thời rửa tay và rửa mặt, tượng rung cho bắt đầu mới.

 

“Ngày cách trở tưởng điên cuồng.”

 

Sau lễ rửa tay, là lễ cùng .

 

Hai ăn chung thịt một đ ĩa, uống chuông một bầu rượu, tương lai sẽ đồng cam cộng khổ với .

 

“Ngao du bốn bể tìm chim phượng.”

 

Lễ hợp cẩn, một quả bầu chia thành hai nửa buộc bởi dây tơ hồng, ở trong chứa rượu, chia hai phần.

 

Chú rể cô dâu cùng uống, lễ hợp cẩn kết thúc.

 

“Chỉ tiếc giai nhân chẳng sát tường.”

 

Đến lễ kết tóc.

 

Cố Vũ Thuần và Tần Xu lên, tháo nơ buộc tóc của Hạ Thụ xuống. Dùng kéo cắt một đoạn tóc của hai , buộc , để trong một phong bao đỏ.

 

Để kết thúc nghi lễ, Tiểu Na bưng một cái khay lên, trong khay là một miếng ngọc, và một miếng gỗ.

 

Trao đổi tín vật, trao đổi tâm ý.

 

Hạ Thụ lấy miếng gỗ, Hoắc Cận Hành lấy ngọc.

 

Hai đeo cho đối phương, dẫn chương trình tuyên bố kết thúc.

 

Xung quang vang lên tiếng vỗ tay rào rào.

 

Vẫn chỉ một ánh đèn nhỏ sân khấu, xung quanh là bóng tối, nhưng họ cảm giác tươi sáng.

 

Hoắc Cận Hành một loại cảm giác khó giải thích , theo lý thuyết mà , và Hạ Thụ thật sự là vợ chồng, hôn lễ hôm nay chỉ là một buổi lễ, nhưng khó hiểu, luôn cảm thấy chút gì đó khác lạ.

 

Trong mắt phản chiếu một cô gái mặc váy cưới đỏ như lửa, chỉ cô mặc váy đỏ hai . Lần đầu tiên, khi trời đầy tuyết, cô chạy trong tuyết giống như một ngọn lửa nhỏ, chạy tới chỗ , cho kẹo.

 

Lần còn , chính là , cô mặc chiếc hán phục sặc sỡ, và là cô dâu của .

 

Vòng vòng , cuối cùng cô cũng thuộc về .

 

Hoắc Cận Hành mỉm dịu dàng với cô, nắm lấy tay cô, về phía , lời thề cuối cùng.

 

Ta nguyện cùng nàng tương tri, mãi mãi chẳng phân ly,

 

Núi mòn,

 

Sông cạn kiệt,

 

Đông vang sấm dậy.

 

Hè mưa tuyết,

 

Trời đất hợp,

 

Mới cùng nàng ly biệt.

Loading...