Hiệu suất của Nhất Trung cao, chuyện đầu tiên trở trường kỳ nghỉ tết Nguyên Đán, chính là công bố bảng xếp hạng tháng.
Trong sân trường nghi ngờ gì là một nhóm than vãn lóc, nhưng mà khi công bố thành tích , trong trường cấp ba bắt đầu một trận chấn động nhỏ ở khắp nơi.
Xếp hạng nhất lớp 11 khối xã hội, là Tống Hành.
Cái tên Tống Hành nối với cái danh hạng nhất, vốn tính là chuyện lạ. Chỉ là lúc từ bỏ thành tích tuyệt đối trong kỳ thi tuyển sinh liên kết một trăm trường khối tự nhiên lớn nhất, dứt khoát quyết định chuyển đến lớp khối xã hội, khiến cho nhiều thầy cô và học sinh quen hết sức ngạc nhiên.
Trước kỳ thi , còn từng suy đoán qua thành tích kỳ thi đầu tiên của ở khối xã hội sẽ . cuối cùng một năm vượt khối, đều cảm thấy chắc chắn là một chút chênh lệch so với lúc ở khối tự nhiên.
Không ngờ vẫn là hạng nhất.
Từ Linh chủ nhiệm lớp văn một vui như mở cờ trong bụng. Không chỉ hạng nhất là Tống Hành, hạng hai Thẩm Hoài Xuyên cũng đến từ lớp văn một.
Trong lớp một chuyển đến hai học sinh xuất sắc nhất, điều khiến cô thẳng lưng bên cạnh đám chủ nhiệm lớp của khối xã hội, hâm mộ tán thưởng ít.
“Quá xuất sắc !”
Đa những lớp khác đều là ngạc nhiên và ca ngợi, cảm xúc của lớp văn một đương nhiên sâu sắc hơn.
Buổi chiều công khai thành tích, tổ chủ nhiệm khối xã hội liền đem bài thi của Tống Hành in nghìn tờ phát cho các lớp khối xã hội mẫu giải bài thi. Cố Vũ Thuần cầm tờ in bài thi đó tấm tắc thán phục.
“703 , 703! Cho dù đánh c.h.ế.t tớ cũng thi nhiều điểm như nữa, cũng quá lợi hại .”
So với cô , Hạ Thụ rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều, giống như chuyện bình thường: “Ừm.”
Cố Vũ Thuần khó hiểu: “Tiểu Mộc, giống như ngoài dự liệu một chút nào ?”
“Tại bất ngờ?” Hạ Thụ khẽ , bên môi hai má lúm đồng tiền nhẹ nhàng đáng yêu: “A Hành xếp hạng nhất là bình thường ?”
“ mà mới chuyển đến!” Cố Vũ Thuần càng kinh ngạc, vươn tay khoa tay múa chân vớ vẩn với cô, năng lộn xộn.
“Cậu, mới chuyển đến. mà… Cậu còn là từ khoa tự nhiên chuyển đến, một năm học khối xã hội đó! Nếu giống như Thẩm Hoài Xuyên, lúc là khối xã hội, bây giờ chuyển lớp vẫn là lớp khối xã hội, cái đó hạng nhất tớ cũng ngạc nhiên, nhưng giống nhé, … Ừm hiểu chứ?”
Hạ Thụ hiểu ý của cô, chớp mắt vài cái: “ mà là A Hành.”
Trong trí nhớ của cô, cái tên A Hành , chính là xuất sắc ngang bằng hạng nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-33.html.]
Không liên quan đến khối, liên quan đến văn lý.
Cố Vũ Thuần từ bỏ, xua xua tay: “… Thôi bỏ bỏ , với vô dụng, khoe khoang trúc mã.”
Hạ Thụ .
Ngay lúc tan học, một vòng nhỏ vây quanh vị trí Tống Hành, đều là đến hỏi chuyện.
Hạ Thụ cần đầu , chiếc gương bên cạnh bàn phản chiếu sự rầm rộ bên . Chỉ là thấy mặt .
Mấy ngày gần đây cô đều cảm thấy A Hành chút đúng.
Tâm trạng của dường như , hai ngày tết Nguyên Đán, cả nhà họ Hạ theo Hạ lão gia đến chùa Già Lam ăn chay, nhưng cũng chịu , khăng khăng ở nhà đợi.
Hôm nay học, tuy đều cùng cô giống như đây, nhưng mà ít chủ động chuyện, tránh tiếp xúc ánh mắt với cô.
Giống như chút trốn tránh cô.
Thật kỳ lạ.
Lần xếp hạng nhất, trong lớp nhiều bạn học cũng vui mừng nhân lúc tan học hỏi vài câu hỏi.
Từ đến nay tính tình , cũng khiêm tốn, cho dù hỏi vấn đề gì đều kiên nhẫn mà giải đáp. Hạ Thụ ở trường càng ít cơ hội tiếp xúc với , cũng cơ hội thuận lợi hỏi một chút.
Một bóng xuyên qua đám đông đến bàn .
Tưởng Nguyệt Viện nhân lúc giải đáp vấn đề của một xong, đặt một đề bài đặt bàn của Tống Hành.
“Tống Hành, … thể giải thích cái một chút cho tớ ?”
Hạ Thụ thấy từ trong gương, nhịn đầu , cắn môi.
Tống Hành ngước mắt, liếc Tưởng Nguyệt Viện.
Tưởng Nguyệt Viện dừng một chút, vội vàng né tránh tầm mắt của .
Anh chợt cúi đầu, đầu ngón tay thon dài đè tờ giấy cô đưa tới, trắng tinh sạch sẽ hơn cả tờ giấy.
“Cậu suy luận sai .” Anh giảng giải: “ABCD là hình chữ nhật, cho nên dĩ nhiên AD vuông góc với…”