Hóa là chuyện .
Khóe môi thiếu niên khẽ cong lên, lắc đầu: “Không cần.”
Anh : “Hạ Thụ, là tớ tự nguyện chuyển sang khối xã hội, ông nội Hạ ép buộc tớ.”
“Tự nguyện?” Hạ Thụ tin: “Sao thể.”
“Là thật.”
“Tại ?” Cô khó hiểu mà nhíu mày, chỉ nghĩ đến một khả năng: “Là vì tớ ?”
Nghĩ đến đây, cảm giác áy náy của cô ùn ùn kéo đến, đầu ngón tay vô thức mà nắm lấy tai thỏ ở áo.
Thân phận của Tống Hành ở nhà họ Hạ chút đặc biệt.
Lại đến nguyên nhân gây là bắt nguồn từ Hạ Thụ. Cơ thể của Hạ Thụ khác với hầu hết tất cả ở đời , chính là nhóm m.á.u của cô.
Nhóm m.á.u của Hạ Thụ di truyền từ của cô, là nhóm m.á.u RH âm tính. Nhóm m.á.u hiếm chỉ chiếm 1 trong 10000 bộ thế giới, khi Hạ Thụ 4 tuổi thì qua đời trong một cuộc phẫu thuật nhỏ.
Nhà họ Hạ cũng lo lắng bi kịch xảy một nữa, vì thế thông qua các con đường từ cô nhi viện nhận nuôi một đứa bé cùng nhóm máu, đây coi là biện pháp đề phòng khi cô xảy chuyện.
“Túi m.á.u nhỏ.”
—— Đó là Tống Hành.
Lễ Giáng Sinh năm , sinh nhật năm tuổi của Hạ Thụ, đầu tiên thấy Tống Hành ở cổng cô nhi viện trong trận tuyết lớn.
Nghe một năm đưa đến cô nhi viện. Người cứu ném ở một vùng hoang vu, lúc phát hiện thì sốt cao, còn mang theo nhiều vết thương đó là do trầy xước là đánh.
Đợi khi tỉnh , nhớ rõ là ai, nhớ rõ mấy tuổi, cũng nhớ rõ nhà ở . Trên cơ thể chỉ một khối ngọc bích khắc chữ “Hành”.
Nhà họ Hạ nhận nuôi . Ông cụ Hạ mê tín, còn cố ý mời xem cho .
Nhìn tướng mạo xem tay. Kết quả mệnh “Mộc”, vì thế chọn cho họ mộc là Tống, đặt tên Tống Hành.
Mười năm bất kể Hạ Thụ ở thì hầu như Tống Hành đều sẽ theo bên cạnh cô, từ nhỏ học cùng lớp, ông cụ Hạ còn cố ý đưa đến nơi Cung Thiếu Niên học Tae Kwon Do.
Mãi cho đến học kỳ đầu tiên lớp 11, chia khối tự nhiên và xã hội, hai mới tách .
Không nghĩ tới bất ngờ xảy sự cố ngoài ý .
Tống Hành : “Không , là tớ tự nguyện, cần nghĩ quá nhiều.”
Từ đầu đến cuối Hạ Thụ vẫn tin: “ rõ ràng giỏi khối Tự nhiên hơn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-5.html.]
Tống Hành nhẹ: “Tớ học khối Xã Hội cũng giỏi.”
“...”
Thật sự đúng là như .
Năm đầu tiên của khối 10 vẫn chia khối tự nhiên và khối xã hội, thành tích của A Hành cũng .
Anh học lệch môn, mỗi môn đều thành tích nhất, cho dù là các kỳ thi lớn nhỏ thì vẫn luôn nhất.
Trước khi chính thức chia khối, chủ nhiệm của khối xã hội và khối tự nhiên còn cố ý biểu diễn một vở kịch lớn, từng nổi tiếng.
“…”
“Hạ Thụ.” Âm thanh trong trẻo của cắt đứt lời cô , thấp giọng : “Quả thật ông nội Hạ từng hỏi tớ, nhưng quyền quyết định vẫn là ở tớ. Ông ép buộc tớ, tớ đổi cảnh, chuyển khối cũng là lựa chọn của tớ.”
“Cậu cần tự trách, cũng cần áy náy điều gì, vốn dĩ chuyện cũng liên quan đến .”
Giống như sợ cô tin, còn nghiêm túc thêm: “Thật đó.”
Đầu nhỏ của Hạ Thụ cúi xuống, theo thói quen, kéo kéo tai thỏ áo ngủ. Tai thỏ nhỏ rũ xuống, qua chút buồn bực.
Qua một lúc , cô thở dài.
“A Hành, tớ tôn trọng quyết định của . tớ hy vọng, mỗi một quyết định của đều vì chính .”
Không vì cô.
Cũng vì bất kỳ nguyên nhân bên ngoài nào khác.
Cậu im lặng trong giây lát, thấp giọng : “Ừ.”
Thuốc bôi xong, Hạ Thụ lấy miếng gạc y tế ở đằng quyển sách.
Thấy cô thuốc giấu ở quyển sách, vẻ mặt của Tống Hành thoáng hiện lên nét tự nhiên.
Sợi dây quấn vòng tròn cổ tay trái của , đột nhiên Hạ Thụ nảy một suy nghĩ, cuối cùng thắt một cái nơ con bướm chuẩn.
“Xong !”
Lúc thấy thì Tống Hành khẽ nhíu mày , cũng gì.
Sau khi , Hạ Thụ đầu : “A Hành, chúng thể đoán những điều sẽ xảy , nhưng tớ cũng thấy đổ máu.”
Tay đang chống then cửa lặng lẽ siết chặt .